Hạ Thần Hi ngẩng đầu, ngăn cản Hạ Thanh.
"Thanh, em vẫn chưa rõ sao? Dù cho thủ đô nước A là một thành phố trống không, trại giam Ha Mã cũng rất an toàn." Hạ Thần Hi ở tù đều thấy rất rõ ràng, lần này thành phố trống không then chốt hiển nhiên là Lý Hoan Tình.
Chỉ cần cô bình an vô sự, Mục Vân Sinh sẽ không oanh tạc thủ đô.
"Chị, chị ở tại chỗ này một ngày, là hơn một ngày nguy hiểm, khả năng của em có hạn, căn bản không đánh lại những người trong tù, chị không nên coi thường bọn họ, em cùng Thất Thất xem qua danh sách, bên trong có người lục quân bộ đội đặc chủng rất lợi hại, phi thường hung mãnh, trong đó có hai người từng tham gia chiến dịch vịnh Péc-xích, thân kinh bách chiến (chiến thắng nhiều lần),chị không thể xem thường, bằng không, chịu thiệt sẽ là chị."
Hạ Thần Hi biết, trong tù long xà hỗn tạp, có tù phạm bối cảnh rất kinh người, nhưng không có biện pháp nào, cô không chủ động đi trêu chọc người khác, có thể bình an vượt qua mấy ngày nay, cô sẽ nghĩ biện pháp đi.
"Chị không muốn em lo lắng chị, nói chung, nhớ kỹ, không phải giúp chị chuyển trại giam." Hạ Thần Hi trầm giọng nói, nếu là chuyển trại giam, Lý Hoan Tình ở đây cũng sẽ bị ăn sống nuốt tươi, đến lúc đó, chuyện càng không cách nào thu thập.
Cô phải bảo vệ Lý Hoan Tình, lông tóc vô thương.
"Chị..."
"Nghe lời." Hạ Thần Hi trầm giọng nói, cơ hồ là mệnh lệnh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3212758/chuong-815.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.