Đường Bạch Dạ cũng muốn đi cùng người của Đường môn, sân bay không có người, xe lại không ít, Đường Bạch Dạ chọn một chiếc Hummer, Hạ bảo bối nói, "Daddy, xin cha hạ thủ lưu tình."
Suốt dọc đường đi, Hạ bảo bối vẫn luôn nói muốn được Đường Bạch Dạ thủ hạ lưu tình.
Trước mắt tình huống này, đích xác bất lợi với tổ chức Vương Bài, Mục Vân Sinh tự hủy nửa giang sơn, nếu như Hỏa Vân cùng người của Đường môn nhân cơ hội cướp đoạt, bọn họ trước sau có địch, tất nhiên sụp đổ, chỉ có thể hi vọng Đường Bạch Dạ có thể thủ hạ lưu tình.
Đường Bạch Dạ cười mà không nói, thủy chung không cho con trai một câu trả lời xác định.
Lục Trăn nói, "Bảo bối, phong thủy thay đổi theo mùa, chúng ta căn cơ ổn như thế dù cho một người phá sản, cũng phải có một khoảng thời gian thật dài, Đường môn cùng Hỏa Vân dù cho liên thủ muốn nuốt chúng ta, tôi cũng sợ bọn họ bị nghẹn chết."
Đường Bạch Dạ nói, "Cũng vậy, mặc kệ tôi làm cái gì, cũng là trả thù các ngươi tám năm trước nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của."
"Đường tổng tùy ý." Lục Trăn than buông tay, tư thái cuồng ngạo, "Nghĩ muốn một tấc đất của chúng ta, phải nhìn bản lĩnh của ngươi."
Lục Trăn cũng lựa chọn một chiếc Hummer, mang Hạ bảo bối lên xe.
Đường Bạch Dạ chạy xe đi theo phía sau bọn họ, đi cách sân bay 20 km mỗi người đi một ngả, hiển nhiên không cùng hướng, Hạ bảo bối quay đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3212755/chuong-812.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.