Editor: nhock’
”Không nhớ ra.” Hạ Thần Hi nói, cúi đầu ăn điểm tâm, bởi vì bị bệnh, thân thểcó chút mệt mỏi rã rời, Thần Hi cũng không thích nói chuyện, ăn bữasáng, Thần Hi ôm meo meo đi ra bên ngoài phơi nắng.
Trấn nhỏ ánhsáng rất tốt, ngồi ở dưới cây ngô đồng phơi nắng là một loại hưởng thụrất lí tưởng, Tiêu Tề vốn là muốn cùng Thần Hi ra ngoài ngồi, Hạ Thần Hi lại ôm meo meo nói, “Con có meo meo đi cùng là được rồi.”
Tình cảm giữa người với người, có đôi khi không thân thiết bằng người và động vật.
Thần Hi bị bệnh, meo meo vẫn luôn cùng cô, Thần Hi tâm tình không tốt, meomeo vẫn bên cô, Thần Hi mấy lần hôn mê, tỉnh lại, đầu tiên nhìn thấy đều là meo meo, người càng cô đơn, luôn khát vọng có người cùng bên mìnhmỗi lúc như thế luôn rất cao.
Cho dù meo meo là một sủng vật nhỏmà cô nuôi, Hạ Thần Hi cũng cảm thấy thỏa mãn, thà rằng để meo meo cùngbên cô, cũng không muốn Tiêu Tề bên mình.
Tiêu Tề vẫn im lặng đồng ý cũng không miễn cưỡng Thần Hi.
Dưới cây ngô đồng có ghế dựa nằm ở chính giữa của công viên, bốn phương támhướng tất cả đều là biệt thự nhõ, Hạ Thần Hi biết, có rất nhiều mắtngười đang nhìn Thần Hi, Thần Hi là cố ý muốn tuyên bố cho người củatoàn trấn nhỏ này biết cô cũng là một phần tử trong trấn này.
Là người của Hạ gia đã trở về lại nơi đây.
Hạ Thần Hi đã trở về.
Người có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3212708/chuong-765.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.