Editor: nhock’
Trong gian phòng đó, có quá nhiều hồi ức, có bi thương, cũng có vui vẻ,Tiêu Tề kỳ thực cũng không phảirất thích chỗnày, bởi vì nơi này,chứa đựng quá nhiều kí ức đau khổ đã qua, anh ta cũng không hi vọng Thần Hi sẽ nhớ lại quá khứ trước kia.
Nếu như quên mất, sẽ tốt hơn nhiều?
Ngôi nhà nằm trong thị trấnnhỏ này cũng thuộc khu vực quản lý của tập đoàn hỏa vân, nơi đây cũng được xem như là một trụ sở của tập đoàn Hỏa Vân,toàn bộ thị trấn nhỏ không có một ngoại nhân, tất cả đều là người trongtập đoàn, người lãnh đạo, đặc công, sát thủ, tùy tiện đụng phải một tiểu cô nương cũng không thể xem thường được.
Ở nơi này có xe lửa và sân ga và đây cũng là phương tiện bọn họ thường dùng nhất để đi lại.
Trấn nhỏ có mấy trăm người, chiếm diện tích cũng rất lớn, chớ nhìn bề ngoàimàxem thường thị trấn nhỏ này, cho dù là một con ruồi bay vàobọn họcũng có thể biết được, Hạ Thần Hi có thể thuận lợi về đến nhà, đó là bởi vì hệ thống máy vi tính của tập đoàn Hỏa Vân có thể tự động phân biệtđược gương mặt của Hạ Thần Hi.
Thần Hi là một phần tử thuộc về thị trấn nhỏ này.
Phương Đông đang ở trong vườn hoa cây ngô đồng trong thị trấn xem báo vừa được người đưa báo mang đến, bên cạnh là một ly cà phê, bộ bát đũa dùng đểăn, anh ta vừa mới dùng qua bữa sáng, hiện tại đang uống cà phê và xembáo, Âu Dương thương thế đã tốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3212705/chuong-761.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.