Editor: hạ trần
Beta: thanh huyền
Tiêu Tề cúp điện thoại, nhẹ giọng nói, “Lên phi cơ, chúng ta đi thôi.”
Hạ Thần Hi có cảm giác rất bất an trong lòng, “Âu Dương đâu?”
”Anh ta tự về Pháp, chúng ta đi trước.” Tiêu Tề nhàn nhạt nói, thần sắctrong bóng đêm, có một mạt ám, Hạ Thần Hi thấy cũng không phải là rất rõ ràng, lại cảm thấy hết hồn, nhất định phát sinh cái gì, cô không biết.
Hạ Thần Hi vẫn luôn cảm thấy trực giác của mình là rất chuẩn xác, cô mơ hồ cảm thấy, nhất định Âu Dương có chuyện gì.
”Anh phái anh ta đi làm cái gì?” Hạ Thần Hi trầm giọng hỏi.
Hắc quả phụ không hài lòng thái độ của Hạ Thần Hi đối với Tiêu Tề, trầmgiọng hỏi lại, “Mắc mớ gì tới cô, đây là chuyện của tập đoàn Hỏa Vânchúng tôi, chính cô cũng không nhận mình là người của Hỏa Vân, tại saomuốn quản chuyện của chúng tôi?”
Hạ Thần Hi nhìn Tiêu Tề, cũng không để ý đến hắc quả phụ.
Đúng vào lúc này, một chiếc xe jeep từ xa đến gần, cách bọn họ không xa tìmmột nửa vòng, chợt dừng lại, hai nữ tử từ trên xe bước xuống, tóc dài,hắc y(quần áo đen),quần đen, một người phong tình vạn chủng, một ngườilạnh lùng.
Hạ Thanh cùng Cố Thất Thất.
Hạ Thần Hi hơi mím môi, các cô tới nhanh như vậy?
Tiêu Tề thực sự linh thông.
”Tiêu Tề, anh muốn đi đâu?” Hạ Thanh cười hỏi, lúc Hạ Thanh rời khỏi tập đoàn Hỏa Vân, chỉ có mười hai tuổi, chỉ là một đứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3212670/chuong-730.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.