Editor: hạ trần
Beta: thanh huyền
Nhưng mà, anh không trốn, có lẽ nói, anh căn bản là không muốn trốn, căn bảncũng không tin, Hạ Thần Hi sẽ nổ súng bắn anh, anh không tin, Hạ Thần Hi thực sự thủ đoạn độc ác, không tiếc nổ súng với anh.
Thẳng đến ngực tê rần, đau đớn lan tràn, Đường Bạch Dạ mới biết.
Căn bản, tất cả luyến tiếc, chỉ có một mình anh.
Cô tuyệt không quan tâm.
Căn bản, Hạ Thần Hi giơ tay chém xuống, thật có thể nổ súng với anh.
Vừa trong nháy mắt đó, làm Hạ Thần Hi mềm lòng, làm Hạ Thần Hi yêu chínhmình, bao nhiêu đáng thương, bao nhiêu đáng buồn, anh thua, thất bạithảm hại.
Thất bại thảm hại.
Hạ Thần Hi, ngươi đủ ngoan (ý như kiên cường)!
Máu tươi từ lồng ngực phun dũng ra, Hạ Thần Hi nhắm mắt lại, trơ mắt nhìnĐường Bạch Dạ quỳ gối trước mặt cô, xem ra giống như động tác quay chậmtrong phim ảnh, anh không muốn mất đi ý thức, anh nhìn Hạ Thần Hi.
Thống khổ, quyến luyến, cừu hận, phẫn nộ, điên cuồng, yêu say đắm, tuyệt vọng... Nhất nhất nảy lên, cuối cùng rời rạc, biến mất.
Chậm rãi nhắm mắt lại.
Thân thể, tự nhiên phản xạ co giật.
Tâm Hạ Thần Hi, như bị người đào đi rồi một khối.
Hạ Thanh cùng Cố Thất Thất đẩy cửa phòng bệnh ra, nhìn thấy chính là mộtmàn này, trên mặt đất tất cả đều là bừa bãi, Lâm Lâm cùng Đường Bạch Dạ, ngực trúng đạn, nhìn như chết đi, cả phòng đều là máu tươi.
Một phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3212662/chuong-722.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.