”Không quan hệ.” Hạ Thanh mắt cũng không chớp một chút, vô cùng khẳng định nói.
Hạ Thần Hi mặc dù cùng cô ấy không tính là quen thuộc, lại biết, cô ấy sẽkhông nói dối, cô ấy nói không phải, thì chắc là cũng không phải, HạThần Hi lập tức cảm thấy nhẹ nhõm hơn, nếu là mình gián tiếp hại chếtngười nhà, sau này cô nên đối mặt như thế nào với mọi người.
”Chị mệt mỏi, muốn nghỉ ngơi.” Hạ Thần Hi nói.
Hạ Thanh gật đầu, cô cùng Thất Thất đi ra, để Hạ Thần Hi yên lặng một chút.
Hạ Thần Hi nằm xuống, hai tay đặt ở trên bụng, con của cô không thể giữđược, nhớ lại cảnh Lâm Lâm đánh cô, Hạ Thần Hi nguy hiểm nheo mắt lại,nghĩ đến lời Lâm Lâm, là Đường Bạch Dạ bảo cô ta đến tìm cô nói tính nợcũ của Lâm Tình.
Oán hận, đội đất lên.
Đường Bạch Dạ, Lâm Lâm...
Các ngươi, đủ ngoan!(ý chỉ độc ác)
Ta nếu buông tha các ngươi, ta sẽ không gọi Hạ Thần Hi!!!
Hạ Thanh cho rằng, ít nhất phải yên tĩnh một buổi tối Hạ Thần Hi mới cóthể ổn định tâm tình, nhớ lại việc đứa nhỏ đã mất, ai biết, Hạ Thần Himột giờ sau đã bảo cô, “Chị đói bụng.”
”Chị, em lập tức bưng cháo hầm cho chị.” Hạ Thanh nói, Hạ Thần Hi gật đầu, chống thân thể đứngdậy, đi xuống lầu, Hạ Thanh cùng Thất Thất cũng ở dưới lầu, Hạ Thanhthấy cô xuống, cuống quít nói, “Chị, thân thể chị suy yếu, đừng miễncưỡng chính mình, cứ nằm trên giường đi.”
”Chị không sao.” Hạ Thần Hi ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3212651/chuong-711.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.