“Cô biết không? Tôivừa mới biết được tôi có đứa nhỏ, không được một giờ, tôi liền mất đi.”Hạ Thần Hi lòng như đao cắt, “Tôi bây giờ hi vọng rất nhiều, chính mìnhlúc ấy có thể mạnh mẽ hơn, đã có thể bảo trụ được mạng sống của babayrồi.”
”Đứa nhỏ này tới không phải lúc, thân thể của tôi vẫn không tốt, nó nhất định cảm thấy là tôi bạc đãi nó, cho nên muốn rờixatôi.”
Hạ Thanh vẫn là nắm tay Thần Hi, trầm giọng nói, “Chịyên tâm, em sẽ đem Lâm Lâm bầm thây thành nghìn mảnh, để báo thù cho đứa nhỏ.”
Hạ Thần Hi cười khổ, hơi nhắm mắt lại, Hạ Thanh thấy mìnhcũng không có cách nào để tiếp tục an ủi Thần Hi nên rất rối, vừa lúc Cố Thất Thất đi vào, Thần Hi nhìn về hướng của Cố Thất Thất với ánh mắtgiống như lúc mới thấy cô còn nhờ mình cứu giúp, Cố Thất Thất mờ mịt, cô không biết an ủi khi người ta bùn như thế nào, bây giờ lại khôngbiếtnên nói gì cho phải, bởi vì cô chưa từng trải qua cảm giác tuyệtvọng khi mất con của mình như vậy.
Hạ Thanh thông minh lanh lợi,phản ứng rất nhanh, tài ăn nói lại tốt, còn cô thì lúc nào cũng im lặng, cô cùng Hạ Thanh cùng nhau hợp tác, đều là Hạ Thanh nói chuyện, còn côthì chỉ việc động thủ, nếu xảy ra vấn đề gì, luôn luôn do Hạ Thanh đứngra đàm phán hoặc giải quyết,cô thìphụ trách lo việc động thủ nếugiải quyết không được vấn đề.
Vì thế Cố Thất Thất cô lại càng không có khiếu an ủi người khác.
Hạ Thanh quýnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3212649/chuong-709.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.