Lúc Hạ Thần Hi đi rakhỏi phòng trang điểm, Đường Bạch Dạ đã thay đổi y phục, đang đợi cô,Đường Bạch Dạ rất bực bội, không ngừng đang hút thuốc lá, Hạ Thần Hicũngkhôngkhẩn trương, bụng dưới ẩn ẩnđau, gần đây cô căng thẳng,bụng dưới liền bắt đầu đau.
Đường Bạch Dạ nhìn cô, hai người trầm mặc không nói.
Đôi chân Hạ Thần Hi như dính lại trên sàn nhà, không thể đi lại, trong lòng cô đau đớn, lại vẫn lấy dũng khí đi hướng Đường Bạch Dạ, cô sẽ cùngĐường Bạch Dạ nói chuyện, như Hạ bảo bối mong muốn.
Cầu xin anh tha thứ, cầu anh cho cô thời gian, đến khi cô có thểnhớ tới chuyện trước kia.
Cô không thể chết không minh bạch như vậy được, cho dù muốn bồi thường, cô cũng muốn chờ tới khi mình nhớ lại hết thảy tất cả.
”Em có lời muốn nói với anh.” Hạ Thần Hi nhẹ nhàng chậm chạp nói.
Đường Bạch Dạ gật gật đầu, “Vừa lúc, anh cũng có nói muốn nói với em.”
Hạ Thần Hi đang muốnnói cái gì, điện thoại của Đường Bạch Dạ vang lên,anh nhận điện thoại, đột nhiên sắc mặt đại biến, “Cậu nói cái gì?”
...
”Được, tôi biết, tôi lập tức tới.”
...
Đường Bạch Dạ liếc mắt nhìn Hạ Thần Hi một cái thật sâu, con ngươi xẹt quamột tia hận ý, Hạ Thần Hi trong lòng mát lạnh, lại xảy ra chuyện gì? Sắc mặt của Đường Bạch Dạ vì sao lại như vậy?
”Em về nhà trước, anhmuộn sẽ tới tìm em.” Đường Bạch Dạ nói, tay lấy áo khoác bên cạnh mặcvào, đi ra khỏi ảnh lâu, lái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3212621/chuong-681.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.