“Mammy, mẹ cam tâmsao?” Hạ bảo bối lợi hại hỏi Hạ Thần Hi, “Mẹ cam tâm cứ chết như vậysao? Chúng ta sẽ phải có một gia đình hạnh phúc, mẹ không tiếc rời bỏcon sao? Vì sao mẹ không suy nghĩ nhiều cho con một chút, mẹ muốn chết,mẹ muốn đi bồi thường, ai sẽ đến bồi thường cho con? Mẹ cho là con sẽkhông chuyện gì sao? Mẹ nghĩ rằng con thông minh kiên cường con liền cảm thấy không có việc gì, mammy, mẹ thật muốn chết, con không chỉ hậndaddy, con càng hận mẹ hơn.”
Đây là lời nói nghiêm túc của Hạ bảo bối nói với Hạ Thần Hi.
Như một mũi tên, cắm sâu ở trái tim của cô.
Cô không thể tưởng tượng, nếu như con trai hận cô, cô không thể chấp nhận được, có lẽ, chết cũng không nhắm mắt.
“Con bình tĩnh một chút.”
“Con rất bình tĩnh, con vẫn luôn rất bình tĩnh.” Hạ bảo bối trầm giọng nói,mặt không biểu tình, tỏ vẻ chính mình rất bình tĩnh, Hạ Thần Hi có ýnghĩ của Hạ Thần Hi, bé có ý nghĩ của bé, ai cũng không thể nào thuyếtphục ai.
Hạ Thần Hi trong lòng cay đắng cực kỳ, nếu như hôm nay,cô yêu Đường Bạch Dạ ítmột chút, có lẽ, cô liền sẽ không nói ra nhữnglời này, cô thực sự sẽ mang con trai rời đi, tiếp tục sống cuộc sống vôtâm vô phế như trước đây của bọn họ.
Mau mau lạc lạc (ý là vui vẻ lạc quan),vô ưu vô lo.
Nhưng hôm nay, cô yêu thương Đường Bạch Dạ sâu sắc, cô không thể lãnh khốc vô tình như vậy được, sẽ thương tổn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3212614/chuong-674.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.