Đây là nhẫn cầu hôncủa cô, không thể không có, bằng không, cô ngày sau dù có nhớ tới ĐườngBạch Dạ, cũng sẽ giống như một giấc mộng, không có dấu vết, có chiếcnhẫn này, cũng là có một tưởng niệm cuối cùng, Hạ Thần Hi thở dài.
Đột nhiên cảm giác có người đi tới, Hạ Thần Hi quay đầu lại, thấy Đường Bạch Dạ đứng ở cửa.
Đường Bạch Dạ đi tới, rất tự nhiên đem cô ôm vào trong ngực, cúi đầu hôn môicủa cô, nụ cười trên mặt rất ôn nhu, rất ôn nhu, giống như, tất cả cũngkhông phát sinh qua.
Hạ Thần Hi ngồi trên nền nhà, cũng không cự tuyệt nụ hôn của Đường Bạch Dạ, hơi ôm cổ của anh, ôn nhu đáp lại.
Nắng sớm xuyên qua rèm cửa sổ cửa sổ sát đất, quét tới cảnh lãng mạn mà bi thương.
Đường Bạch Dạ để chóp mũi lên mặt của cô, nhẹ nhàng cười nói, “Em ngồi ở chỗnày làm cái gì, thay quần áo, chúng ta muốn đi ảnh lâu(nơi chụp ảnh).”
Hạ Thần Hi ngẩn ra, thốt ra, “Lắc tay phá hủy.”
Ánh mắt Đường Bạch Dạ chuyển qua trên lắc tay, khuynh thành quốc gia để ởtrên tay Hạ Thần Hi, ngoài ý muốn mỹ lệ, chỉ tiếc là nghiền nát mỹ lệ,Đường Bạch Dạ là cố ý, anh biết, lắc tay này, Đường Bạch Dạ nhìn thậtchói mắt.
Nghĩ đến việc, lắc tay này từng đánh rơi ở trên giườngcủa Tiêu Tề, bọn họ đã làm gì, Đường Bạch Dạ cảm thấy như bị ăn một conruồi.
Ánh mắt Đường Bạch Dạ sắc bén nhìn Hạ Thần Hi, sắc bén lại trầm tĩnh, Hạ Thần Hi tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3212599/chuong-659.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.