Hạ Thần Hi bưng đầu, thú thật có một ít sự tình muốn phá kén ra, nhưng bản thân lại không cách nào nhớ lại được , càng là ép buộc chính mình phải nhớ lại thì càng đau khổ, cho nên, trong lòng không cách nào dễ chịu được.
“Thần Hi, bây giờ em đã biết, vì sao anh đã nói, em cùng Đường Bạch Dạ không có kết quả, nếu là em nghe lời của anh, cũng sẽ không có cục diện như hôm nay.” Tiêu Tề nói, “Bây giờ, Đường Bạch Dạ còn không biết chuyện này, em đúng lúc dứt ra, không nên chìm đắm nữa.”
“Nếu là Đường Bạch Dạ biết, anh ta sẽ không bỏ qua cho em.”
Hạ Thần Hi trong lòng rùng mình, đột nhiên mở mắt ra, nhìn Tiêu Tề chằm chằm, dọa Tiêu Tề nhảy cẫng, Hạ Thần Hi trầm giọng hỏi, “Tôi hỏi anh, chuyện gì xảy ra với đứa nhỏ? Năm đó tôi cùng anh ấy là đối thủ một mất một còn, đứa nhỏ thế nào mà có? Sao chúng tôi có đứa nhỏ?”
Tiêu Tề ngẩn ra, nhắc đến chuyện xảy ra vào năm đó của Đường Bạch Dạ và Thần Hi, trong thâm tâm bỗng có một cảm xúc phẫn nộ bùng lên, cơ hồ muốn đem anh ta bao phủ, Tiêu Tề cơ hồ có thể đoán ra, Hạ Thiên là thế nào mà có.
Tiêu Tề cơ hồ cũng có thể chắc rằng quyết định năm đó của mình là hoàn toàn sai lầm!
Anh cũng không muốn nói về chuyện này, Hạ Thần Hi một cái tát đánh anh, cứ thế đánh vào trên mặt Tiêu Tề, Tiêu Tề ngẩn ra, ánh mắt nhìn Hạ Thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3212573/chuong-633.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.