Chương trước
Chương sau
Hạ Thần Hi nhíu mày,bị Tiêu Tề thấy ánh mắt thập phần áy náy, chuyện đêm hôm đó, cô mơ mơmàng màng, đã sớm không nhớ gì cả, cô thực sự là đã nói muốn cùng trở về châu Âu sao?

Cho tới bây giờ cô cũng chưa từng có ý nghĩ sẽ cùng đi với anh ta, cho dù là đêm hôm đó nản lòng thoái chí, cô cũng khôngcó suy nghĩ cùng đi với Tiêu Tề, dù cho cô bị Đường Bạch Dạ làm đaulòng, phải rời đi, cũng là một mình mang bảo bối trở về Mỹ, sẽ không đicùng Tiêu Tề.

Cho dù là say, cô cũng sẽ không ăn nói hồ đồ như vậy.

Chỉ là, nhìn Tiêu Tề chững chạc đàng hoàng, cũng ra dáng chính nhân quântử, Hạ Thần Hi thầm nghĩ, có lẽ, đêm hôm đó cô thực sự say nên hồ đồ,nói ra những lời nói hồ đồ, Hạ Thần Hi nói, “Tiêu Tề, ngày đó tôi uốngsay, anh không nên để ở trong lòng những lời nói và việc làm củatôi.”

Tiêu Tề tự giễu cười, “Thần Hi, em nói như vậy, chuyện của buổi tối hôm đó là một sai lầm?”

Hạ Thần Hi nhíu mày, cảm giác câu nói này có chút không đúng, lại khôngnghĩ ra được không đúng chỗ nào, đành phải nói, “Là một sai lầm, anh chớ để ở trong lòng, tôi uống say, làm cái gì, tôi cũng không biết.”

Tiêu Tề mỉm cười, nhìn Hạ Thần Hi, ánh mắt phức tạp, Hạ Thần Hi mím môi, tâm tình trầm trọng.

Ở bên kia Đường Bạch Dạ, một phát đập vỡ một cái máy vi tính, hỏng nátmàn hình, Vân Dật đã sớm không để lộ tin tức ra ngoài, toàn bộ trongphòng chỉ có ba người bọn họ nghe được tin.

Lâm Nhiên vội vàng nói, “Bạch Dạ, cậu nên bình tĩnh lại”

Bình tĩnh? Anh bình tĩnh thế nào được, lúc Tiêu Tề nói bọn họ ngủ cùng mộtchỗ, trong lòng anh đã giận dữ, nhưng liều mạng nói với chính mình, HạThần Hi không phải loại người này, sẽ không phản bội anh, anh tin cô.

Anh kiên nhẫn nghe tiếp, không ngờ lại nghe được đoạn đối thoại này.

Bọn họ thực sự ở cùng một chỗ.

Hạ Thần Hi uống say, đây coi là cái gì? Rượu say loạn tính? Tiêu Tề lạilợi dụng lúc người ta gặp khó khăn? Cô vậy mà uống rượu, vì sao lại gọiTiêu Tề đến, vì sao? Anh biết là buổi tối ngày hôm đó...

Là anhđêm hôm đó nhìn thấy Lâm Tình, anh xác thực làm sai, mặc kệ xem nhẹ tâmtình Hạ Thần Hi, cô tâm tình phiền muộn uống rượu, là chuyện đươngnhiên, nhưng vì cái gì muốn ở cùng Tiêu Tề? Cô biết rõ, Tiêu Tề đối vớicô có những suy nghĩ không an phận.

Cô vẫn như cũ cùng Tiêu Tề cùng nhau mua say, điều này chứng minh, cô tin Tiêu Tề.

Cô tin Tiêu Tề, sẽ không làm tổn thương anh ta.

Loại tin tưởng này, sâu tận xương tủy.

Dù sao bọn họ có mười mấy năm là tình nhân.

Thần sắc Đường Bạch Dạ hung ác nham hiểm, toàn thân cứng ngắc, căng, tronglòng như có sóng to gió lớn, sóng thần thổi qua, khắp nơi hoang vu, anhnhư vậy tin tưởng Thần Hi, cô lại đáp trả anh như thế nào?

Sai lầm?

Một câu sai lầm là có thể giải thích tất cả sự việc đã xảy ra?

Vân Dật nói, “Bạch Dạ, sự việc đã phát sinh, cậu tức giận cũng chẳng íchgì, bình tĩnh một chút, ít nhất, Hạ Thần Hi là chọn cậu, khuyên Tiêu Tềtrở về Châu Âu, cô ấy đã đồng ý kết hôn với cậu.”

“Cậu câm miệng!” Đường Bạch Dạ rít gào, đây gọi là ngụy biện?

Cô cùng Tiêu Tề ở cùng một chỗ, cô đã cùng anh đính hôn, đây coi là cáigì? Còn không tính là phản bội? Thì cái gì mới gọi là phản bội?

Anh cứ như vậy tha thứ Hạ Thần Hi?

Làm không được!

Anh Đường Bạch Dạ, cho tới bây giờ cũng không phải là người dễ nói chuyện.

Lâm Nhiên cùng Vân Dật cũng không biết nên nói cái gì cho phải, giữa ĐườngBạch Dạ cùng Hạ Thần Hi, vốn đã chứa nhiều trắc trở, bây giờ lại xảy rachuyện này, sợ rằng hôn sự có thay đổi, Vân Dật nhíu mày, không ngờ đêmnay nghe lén, lại nghe thấy loại chuyện này.

Thực sự là oan nghiệt.

Đường Bạch Dạ oán hận cắn răng, Lâm Nhiên nói, “Không như, cậu ra ngoài hít thở không khí, chuyện kế tiếp, để chúng tôi làm đi.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.