Nếu như lúc này gọi điện thoại cho Hạ Thần Hi, liền đả thảo kinh xà, Tiêu Tề cũng sẽ biết bọn họ đang nghe lén.
Lâm Nhiên nói, “Tiêu Tề bị một vài vết thương nhẹ, Thần Hi có lẽ là muốnđến thăm anh ta, cũng sẽ không biết gì về chuyện của bọn họ, cậu đừngkhẩn trương.”
Đường Bạch Dạ nghĩ, Tiêu Tề cũng sẽ không tổnthương Hạ Thần Hi, người bên phía Comlumbia cũng sẽ không chạm mặt cùngHạ Thần Hi, dù cho đụng phải, cũng sẽ không có chuyện gì, bọn họ cũngkhông biết thân phận của Thần Hi.
Tiêu Tề nói, “Cô đi ra, tôi có lời muốn nói riêng với cô ấy.”
“Tôi thực sự là không rõ, anh vì sao lại gọi cô ta đến.” Hắc quả phụ trầm giọng nói, ra khỏi phòng ngủ Tiêu Tề.
Vừa lúc Hạ Thần Hi lên lầu, hai cô ở cửa thang lầu chạm mặt.
Hắc quả phụ hừ lạnh một tiếng, lướt qua Hạ Thần Hi xuống lầu, Hạ Thần Hiquay đầu nhìn bóng dáng hắc quả phụ, hơi mím môi, cô lấy lắc tay liềnrời đi, sẽ không ở lâu, cô đã tính toán tạm biệt quá khứ, cũng sẽ khôngdo dự.
Hạ Thần Hi đẩy cửa phòng ngủ ra, Tiêu Tề tựa ở đầu giường, bên cạnh đầu giường có một chén thuốc , trong phòng tất cả đều nồng nặc mùi thuốc đông y, sắc mặt anh tái nhợt nằm ở giường, mặc áo ngủ màu xám,cũng nhìn không ra bị thương ở chỗ nào.
Tinh thần anh nhìn không được tốt.
Rất gầy yếu.
Hạ Thần Hi hoảng sợ, “Anh bị thương rất nghiêm trọng?”
Tiêu Tề mỉm cười, mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3212565/chuong-625.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.