Anh dần dần bình phục gây rối trong lòng, nghiêng đầu nhìn Hạ Thần Hi, Hạ Thần Hi gối cánh tay xem mặt trời lặn, đường chân trời kia một bên, mặt trời đang từ từ chìm xuống, đang từ từ trầm, một vòng mặt trời đỏ ở trên mặt biển.
Hạ Thần Hi vỗ vỗ Đường Bạch Dạ , “Giống lòng đỏ trứng chần nước sôi hay không.”
Đường Bạch Dạ , “...”
Lão bà, em có thể nói được văn nghệ một chút sao?
“Anh vẫn cảm thấy mặt trời lặn tượng trứng chần nước sôi, ánh sáng màu còn đặc đều đều.” Hạ Thần Hi cười nói, nheo mắt lại nói, “Có phải cảm thấy em hình dung rất cụ thể hay không?”
Đường Bạch Dạ lặng yên nghiêng đầu qua một bên đi.
Trên đời ca ngợi mặt trời lặn nhiều mỹ nghệ lần đầu tiên nghe thấy Hạ Thần Hi so sánh như vậy thật không có mỹ cảm.
Chỉ là, thật giống .
Anh nhớ lại quá khứ, đứng dậy, một tay đặt ở ngang hông Hạ Thần Hi, “Chúng ta còn chưa có cùng nhau thưởng thức mặt trời lặn đâu.”
“Không thưởng thức sao?” Trên núi không phải thưởng thức qua sao?”Chúng ta cùng nhau đã làm sự tình nhiều lắm.”
Đường Bạch Dạ rất muốn vá miệng của cô lại, không thể nói một lời dễ nghe sao?
Hạ Thần Hi lấy điện thoại di động ra, chụp mặt trời lặn.
Cảm giác như thế, tới rất gần.
Hai người một người nằm ở trên bờ cát, một người chống thân thể, nam nhân như che chở nữ nhân, cảm giác kia, đừng nhắc tới nhiều thân mật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3212540/chuong-600.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.