“Thần Hi, em thật xinh đẹp.” Đường Bạch Dạ ca ngợi , làn da cô trắng nộn, hai luồng mềm tuyết theo cô cùng nhau lắc lư, anh hoa mắt, anh thấy đỏ mắt, ngửa đầu nuốt, lại nhu lại ninh lại mút , thân thể cô trắng nõn vô số dấu hoa đào. (dấu hôn)
Nước trong bồn tắm tràn ra, toàn bộ phòng tắm đều là nước .
Đường Bạch Dạ như ngựa hoang thoát cương, ở trên người cô rong ruổi, không quan tâm, hoàn toàn thả tay chân.
Hạ Thần Hi bị anh chỉnh chết đi sống lại, gần như cá chết, không ngừng yêu kiều thở dốc, cô muốn Đường Bạch Dạ chậm một chút, ôn nhu kêu không ra tiếng, nghiền nát âm thanh.
Đường Bạch Dạ nghe, cũng là dục cự hoàn nghênh.(ý chỉ hoan nghênh tiếp tục)
Đường Bạch Dạ giải tham, lại cảm thấy không quá nghiện, nước bắn lung tung, cầm lấy khăn mặt lau khô, ôm Hạ Thần Hi ra, anh vẫn để trong thân thể cô, theo mỗi bước chân, không ngừng thâm nhập, trên dưới phao động, làm cho cô thật sâu đem anh ăn vào. Hạ Thần Hi bị anh lăn qua lăn lại cảm thấy tốn sức.
Đường Bạch Dạ, anh tên cầm thú này.
Cầm thú! ! ! ! ! !
Anh đem cô áp trên giường mềm mại, đem hai chân của cô quấn quanh hông của anh, nội dung sâu sắc, lời lẽ dễ hiểu... .
Hạ Thần Hi, vỗ bờ vai của anh, “Đường Bạch Dạ... Anh... Đừng làm...”
Anh ở trong phòng tắm sinh mãnh như vậy, cô cũng không phải chịu không nổi, chỉ là gần đây mệt mỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3212525/chuong-585.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.