Phòng khách đèn sáng, Đường Bạch Dạ nằm nghiêng ở trên sô pha, đang ngủ say. Hạ Thần Hi nhíu mày, anh không có làm cơm sao? Cô vừa ra tới, Đường Bạch Dạ liền tỉnh, anh vừa mới ngủ không đầy một lát, vốn tính toán đi phòng ngủ ngủ, lại sợ ầm ĩ đến Hạ Thần Hi. Đi phòng bảo bối ngủ, lại sợ Hạ Thần Hi ra, anh không biết, anh liền ngủ ở phòng khách. Ai biết vừa mới ngủ không bao lâu, Hạ Thần Hi liền đi ra.
“Anh thế nào không tới bên trong ngủ?”
“Anh sợ ầm ĩ em.” Đường Bạch Dạ nói, ấn cô ngồi xuống, nụ cười ôn nhu, “Đói bụng không, em ngồi, anh đem cháo nóng lên.”
Hạ Thần Hi gật đầu, nhìn anh đi vào phòng bếp. Anh vẫn chờ cô thức dậy dùng cơm sao? Cháo ngao nấu xong chưa lâu, kỳ thực còn ấm áp , Đường Bạch Dạ đặt vào lò vi sóng, cháo nóng, Đường Bạch Dạ bưng qua đây, Hạ Thần Hi nhìn anh mang đến, có cảm giác nói không ra lời, Đường Bạch Dạ...
Trong lòng bất an chậm rãi bị nổi lên . Một chén cháo lớn đặt ở trước mặt cô, rất thơm, cô thích nhất cháo hải sản, gừng cắt nhỏ, Hạ Thần Hi nhìn anh, thốt ra, “Mua?”
“Lão tử nấu cháo ngao hơn hai giờ.” Đường Bạch Dạ giận, cái gì mua, anh cứ như vậy vô năng sao? Chỉ một món cháo ngao, đương nhiên, anh là sẽ không nói cho Hạ Thần Hi, anh nấu cháo cháy, phải nấu lại lần nữa oa.
Quá mất mặt. Bởi vì đổ nước ít quá, anh không quấy, kết quả là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3212516/chuong-576.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.