Đường Bạch Dạ cười híp mắt kéo cô qua nhét vào xe, phi thường hòa ái dễ gần nói, “Hạ tiểu thư, em xem, phụ cận không có xe , em sẽ không muốn quật cường , ngoan ngoãn ngồi xe của anh đi làm.”
Hạ tiểu thư thật tình rung động, không ngờ Đường tiên sinh dùng chiêu xấu như vậy. Chờ cô kịp phản ứng, xe đã rời khỏi nhà trọ cảnh biển, chính là giờ làm việc, sớm đường đông, đoạn đường này xưa nay hay kẹt xe, Hạ Thần Hi mím môi vừa nhìn, quả nhiên không thấy được một chiếc xe taxi, bình thường ra cửa xe taxi đầy đường.
Hạ Thần Hi, “...”
Đường Bạch Dạ, anh trâu! ! !
Sớm đường đông kẹt xe, Đường Bạch Dạ đi rất chậm cũng vui vẻ, một bên cẩn thận từng li từng tí nhìn sắc mặt Hạ Thần Hi, không thấy khá, Đường Bạch Dạ hỏi, “Em ban đêm ngủ không ngon sao? Vành mắt đen rất nặng.”
Anh không đề cập tới thì tốt, cứ nhắc đến, Hạ Thần Hi liền nghĩ đến giấc mơ quấy nhiễu cô, tâm tình càng xấu, quả thực không muốn nói. Cảm giác rất rõ ràng. Cô thoát khỏi không được.
Đường Bạch Dạ nhíu mày nhìn cô, hơi kinh ngạc, Hạ Thần Hi cực ít cảm xúc dao động như vậy.
“Không có việc gì.” Hạ Thần Hi nhàn nhạt nói. Cô nói không có việc gì, Đường Bạch Dạ sao có thể sẽ tin.
Anh cũng không truy hỏi kỹ càng, “Em còn chưa có ăn điểm tâm, cùng đi ăn điểm tâm.”
Hạ Thần Hi lắc đầu, “Em ăn ở nhà rồi.”
Đường Bạch Dạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3212509/chuong-569.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.