Sắc mặt Hạ Thần Hi lạnh.
“Thần Hi, chúng ta nói một chút được không?”
“Thời gian này em không muốn gặp lại anh.” Hạ Thần Hi nói, cô không phải là không muốn nói, chỉ là cảm thấy mệt mỏi rã rời, có lẽ nữ nhân đều lòng dạ hẹp hòi ,không thích người yêu của mình trong lòng nhớ một người khác.
“Thần Hi...”
“Anh không phải đối với em rất thất vọng sao?” Hạ Thần Hi nhàn nhạt hỏi lại.
“Hạ Thần Hi, chuyện này từ đầu tới đuôi chính là một vấn đề nhỏ, em rốt cuộc chú ý cái gì?” Đường Bạch Dạ nhịn không được giọng nói hơi lớn, anh vốn cũng không phải là nam nhân tính tình rất tốt.
“Vấn đề nhỏ?” Hạ Thần Hi bật cười tự giễu, “Nếu đây là một vấn đề nhỏ, cái gì là vấn đề lớn? Đường Bạch Dạ, nếu như em cho anh biết, em còn yêu Tiêu Tề, không quên Tiêu Tề, anh cũng cảm thấy, đây là một vấn đề nhỏ?”
“Đây căn bản không thể đánh đồng.” Đường Bạch Dạ tức giận nói, anh vốn là tinh xảo, ngũ quan xinh xắn ở trong bóng đêm nhiễm một tầng hơi mỏng lợi hại, lợi hại đến làm người ta không dám khinh bỉ. Giống như liếc mắt nhìn, sẽ cắt đứt yết hầu người khác.
Trên người anh mùi thuốc lá, hỗn hợp mùi nước hoa nhàn nhạt truyền tới, Hạ Thần Hi có một loại cảm giác không thoải mái, hơi lắc đầu, “Thế nào không giống nhau? Có cái gì sai biệt, sai biệt chỉ ở chổ, Lâm Tình chết , Tiêu Tề chưa chết.” Trên thực tế như nhau . Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3212506/chuong-566.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.