“Tha thứ?” Hạ Thần Hi cười, nhàn nhạt nói, “Kỳ thực, không thể nói rõ tha thứ hay không tha thứ, bởi vì em không tư cách nói tha thứ, anh cùng Lâm Tình, em đã sớm biết, dù sao cũng là quá khứ của anh.”
“Anh tâm tâm niệm niệm, em cũng đã sớm biết, quá khứ em một chút cũng không quan tâm, bây giờ em lại quan tâm, chẳng qua là em ngốc mà thôi.”
“Là em không bản lĩnh, không thể làm cho anh đủ yêu em, cùng anh không quan hệ”. Cô nhẹ nhàng điềm nhiên nói, nụ cười trên mặt lại rất tự giễu.
Đường Bạch Dạ yêu Lâm Tình, cô đã sớm biết, vừa mới bắt đầu đã biết, cô ngay từ đầu căn bản không quan tâm, bây giờ lại rất để ý, chẳng qua là nói rõ, cô hãm sâu trong đó, yêu Đường Bạch Dạ, không thể thoát khỏi.
Nhưng mà, cô lại không bản lĩnh làm cho Đường Bạch Dạ yêu cô hơn Lâm Tình, đây là cô không bản lĩnh.
Cần gì phải trách Đường Bạch Dạ. Nói giận thật ra là giận chính mình. Tối hôm qua phẫn nộ như vậy, ủy khuất như vậy, chẳng qua là vì mình không đáng, cảm giác mình quá vụng về, do chính mình không tốt, nghiêm túc mà nói cùng Đường Bạch Dạ không quan hệ .
“Hạ Thần Hi, anh không ngờ, tới hôm nay em còn có thể nói ra những lời này.” Đường Bạch Dạ ánh mắt lạnh lẽo nhìn cô, “Chúng ta trải qua nhiều như vậy, bởi vì một việc nho nhỏ, em liền phủ định tất cả nỗ lực của anh, có lẽ em đối với anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3212497/chuong-557.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.