Editor:...
Beta: thanh huyền
"Bỏ tất cả qua một bên, lúc trước lần đầu tiên ông nhìn thấy Đường Bạch Dạông có tâm trạng như thế nào ông còn nhớ không?"
Âm thanh ôn nhu của Hạ Thần Hi dường như đưa Đường lão quay về hai mươi năm trước, lần đầu tiên nhìn thấy Đường Bạch Dạ đó là ở trước nhà cũ Đường gia , mẹ của Đường Bạch Dạ dẫn anh tới cửabởi vì bà ấy bị ung thư thực quản nên không có cách nào nuôi nấng anh.
Lần đầu tiên nhìn thấy Đường Dạ Bạch ông đã rất yêu thích.
Đứa bé kia nhã nhặn, lễ phép, gia giáo rất tốt, vừa nhìn chính là rất thông minhquanh thânlộ ra mấy phần ưu nhã có tác phong của quý công tử. Đường lão vừa thấy cũng rất thích trong lòng nghĩ thầm không hổ là con của ông quả nhiên có phong cách quý tộc .
Tiểu Đường Dạ Bạch nhút nhát đứng ở mẹ bên cạnh, vừa hiếu kỳ lại chờ mong nhìn ông nhưng lại không muốn bị người ta biết, rõ ràng rất chờ mong nhưng lại giả vờ thản nhiên làm cho người tarất yêu thích, Đường lão lúc đó liền đón nhận anh.
Rất thích.
Thậm chí có một loại tiếc hận đứa nhỏ tốt như vậy lại không lớn lên ở bên cạnh hắn .
Nếu như sau đó không xảy ra bi kịch, ông nghĩ ông sẽ thương yêu Đường Bạch Dạ, chỉ sợkhông phải là rất yêu thương mà đối xử cũng không khác gì so với con trai thứ hai và thứ ba của ông.
Hạ Thần Hi nhìn thấy ký ức cay đắng trong mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3212403/chuong-463.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.