Beta: thanh huyền
Nhưng nếu Thần Hi vẫn không khôi phục trí nhớ anh cũng không có một điểm ưu thế .
Anh không muốn bức bách Thần Hi, nhưng bây giờtrong lòng cô chỉ có con trai, thậm chíyêu ai yêu cả đường đi sẽ tiếp nhận Đường Bạch Dạ, mà trong lòng cô bọn họ hai người từ nhỏthanh mai trúc mã sẽ không còn quan trọng nữa.
Anh muốn Thần Hi khôi phục trí nhớ.
Để cô biết, cô đã yêu anh thế nào, vì anh từng vào sinh ra tử như thế nào, bọn họ mới là một đôi trời định.
"Không cần thiết." Hạ Thần Hi nói, "Thuận theo tự nhiên đi, có thể khôi phục thì khôi phục, không thể khôi phục cứ như vậy cũng tốt."
"Emkhông muốn biết tám năm trước phát sinh chuyện gì sao?" Tiêu Tề dụ dỗ cô.
Hạ Thần Hi cúi đầu, mím môi không nói.
Hạ bảo bối cười híp mắtlên tiếng, "Chú ơi, chú muốn ở lại ăn cơm sao? Cháu đang bắt đầu nấu cơm , một lát nữa cha cháu cũng muốn lên đây dùng cơm, chú cùng mammy là bạn bè, nhất định cũng là bạn tốt của daddy , chúng ta cùng nhau ăn cơm đi."
Tiêu Tề ngẩn ra, nhìn về phía Hạ bảo bối.
Đứa bé kia cười đến thiên chân vô tà ( ngây thơ vô tội ),vô cùng đơn thuần không có tâm cơ .
Trong lòng anh hung hăng mắng bọn họ là người một nhà.
Hoàn chỉnh một gia đình Đường Bạch Dạ, Hạ Thần Hi cùng đứa trẻ này.
Trong lòng Tiêu Tề thoáng qua một suy nghĩ u ám, tròng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3212360/chuong-420.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.