Editor:... ........
Beta: thanh huyền
Lâm Nhiên nói, "Chính là, Hạ bảo bối vừa thông minh vừa đáng yêu, nếu như là con tôi, tôi đã kiêu ngạo màsớm tuyên truyền cho toàn thế giới."
Đường Bạch Dạ khinh bỉ liếc anh ta một cái, anh không muốn người khác biết nhược điểm của mình.
Có gia đình là có nhược điểm.
Người khác biết sẽ đánh vào nhược điểm của anh, khắp nơi có thể uy hiếp anh.
Hạ Thần Hi của anh, bảo bối của anh nếu có thể giấu kỹ để không ai biếtđược thì càng tốt. Hạ bảo bối ôm Tiểu Bảo cười híp mắt nói, "Daddy, cha yên tâm, không điều gì trên thế giới này có thểgây bất lợi cho con, nếu thật sự có việc gây bất lợi cho con hoặc với cha gây bất lợi con hắc bạch hai giới giết sạch."
Nhóc con cườiưu nhã đến như vậy lời nói ralại hết sức kiêu ngạo, khí phách.
Một chút cũng không giống lời nóinên có của một đứa bé.
"Con còn nhỏ nhưng khẩu khí không nhỏ nha." Đường Bạch Dạ bật cười, xoa xoa tóc Hạ bảo bối, "Con chỉ là một đứa nhỏ, khi đi học đối diện một phen súng ngắm về phía con, con biết không? Thời gian con đi chợ mua thứcăn một đứa trẻ đi tới trước mặt con đâm một dao vào trái tim của con, con chết cũng không biết chết như thế nào.Tiểu tử thối, thế giới bên ngoài cùng trò chơi của con không giống nhau, luật chơi không phải do con định đoạt. Con vẫn là đứa trẻ miệng còn hôi sữa , không làm được gì thìchỉ có thể bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3212351/chuong-411.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.