Editor:..
Beta: thanh huyền
Hạ Thần Hi yên lặng thật xuất thần, Đường Bạch Dạ thô bạo như vậy thật sự chưa từng thấy.
Hai người tranh luận đến cuối cùng, Đường Bạch Dạ vẫn cõng Hạ Thần Hi ra cửa.
Cơn bão tan, bầu trời lại xanh trong.
Chỉ là bên ngoài đường núi, vô cùng hỗn loạn.
Có đá rơi loạn xạ, cây cối bị quật ngã , khung cảnh trước mắt mang đến cảm giác thê lương .
"Tối hôm qua gió bão rất mạnh ."
Thật sự rất mạnh .
Hạ Thần Hi dựa đầu vào vaiĐường Bạch Dạ , bất ngờ nói"Hay là anh cõng em xuống núi đi?"
"Ở lại trên núi thêm một ngày đi." Đường Bạch Dạ nói, "Thêm một hai ngày cũng không có gì khác."
"Chúng ta đều ở lại trên núi, em sợ bảo bối ở nhà một mình lo lắng, tối hôm qua lại có đất đá lở, dưới chân núi nhất định đã xảy ra chuyện, bảo bối nhất định rất lo lắng chúng ta, về sớm một chút cũng tốt." Hạ Thần Hi nói.
Đi bộ xuống núi mất khoảng ba giờ thôi. Hiện tại chưa tới giữa trưa xuống núi vừa kịp.
Đường Bạch Dạ cũng sợ Hạ bảo bối lo lắng, đứa nhỏ này tâm lý tố chất tốt thì tốt, nhưng dù sao thiên tai cùng nhân họa(người hại) không đồng nhất. Nếu hôm qua bọn họ không may mắn nói không chừng thực sự mất mạng trên núi.
"Anh biết" Đường Bạch Dạ trầm giọng nói, Hạ Thần Hi đã nhớ rõ phần tư liệu trong đầu nên cũng không mang theo tư liệu xuống núi, Đường Bạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3212346/chuong-406.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.