Editor: tẹt nùn tịt
Beta: thanh huyền
"A..." Hạ Thần Hi đột nhiên giật mình tỉnh giấc, mồ hôi rơi, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy, không ngừng thở dốc, ngực không ngừng phập phồng, côchậm rãixoa vị tríngực, ngực của cô , cũng không dấu vết.
Một vếtthương, rõ ràng bắn trúng ngực của cô .
Tiêu Tề nổ súng bắn chết cô .
Cô nỗ lực muốn nhớ lại một chút , nhưng trong đầu nhưcó một thanhkiếm , không ngừng đâm cô , đau đến thần kinh □□, Hạ Thần Hi đem mình co lại thành một đoàn, khóe mắt ẩm ướt...
Chỉ là mơ.
Chỉ là một giấc mơ thôi.
Trên người côkhông có vết thương, đây không phải là thật, không phải là thật.
Chỉ là mơmà thôi.
Tiêu Tề sao có thể bắn chết cô .
Không có khả năng!
Một đạo tia chớp đánh quá, tiếng sấm ầm ầm tới, Hạ Thần Hi đột nhiên giật mình tỉnh giấc, Đường Bạch Dạ đâu?
Côvừa muốn vén chăn lên xuống giường, Lâm lão tiên sinh đẩy cửa vào, bưng tới canh gừng, bởi vì bão mưa to, trên núi cắt điện, trong bóng đêm, tất cả đều mơ hồ không rõ, sắc mặt Hạ Thần Hi tái nhợt cũng giấu ở trong bóng đêm.
Lâm lão tiên sinh thắp ngọn nến, ánh lửa yếu ớtchiếu sáng căn phòng.
Hạ Thần Hi nhìn thấyĐường Bạch Dạ nằm ở trên thảm , trên người đắp một chăn mỏng, côlại ngủ ở.......
Anhkhông có sao chứ?
Hạ Thần Hi có chút sợ hãi, người thoạt nhìn rất gầy yếu.
Côlần đầu tiên nhìn thấy bộ dạng Đường Bạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3212341/chuong-401.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.