Editor: tẹt nùn tịt
Beta: thanh huyền
Đường Bạch Dạ hài lòng cực kỳ.
Từ trước tới nay, anh chụp được thành công nhất một tấm hình này.
"Anhđánh lén em." Sắc mặt Hạ Thần Hi ửng đỏ, như một đóa hoa đào, thanh âm không cao không thấp, bị nước chảy áp đi, có một loại cảm giác hờn dỗi, Đường Bạch Dạ chỉnh trái tim loạn nhịp.
Chỉ mong thời gian dừng lại ở khe núi, đừnglưu chuyển.
Ánh mắt thâm thúy xẹt qua thâm tình, “ Anh không để ý em quyến rũ.”
"Emmới sẽ không ngốc như vậy, để anhchiếm tiện nghi."
"Emkhông cho anhchiếm tiện nghi, anhvẫncó thể chiếm tiện nghi." Anhvừa dứt lời, Hạ Thần Hi liền trốn, tốc độ kia làm sao so với Đường Bạch Dạ, ôm chầm hông cô bịanh liền đè xuống, tự tiếu phi tiếu nhìn cô , "Muốn chạy trốn đến chỗ nào?"
Tiếng cười của anh , như ở yết hầu, trầm thấp mang theo một mặt gợi cảm.
Câu động lòng người.
Hạ Thần Hi vừa mới vừa ngẩng đầu muốn phản bác anh , Đường Bạch Dạ đã cúi đầu, hôn môi của cô , như lang như hổ nuốt, nụ hôn này vô cùng ôn nhu, mang theo nhu tình mật ý, tấc tấc công chiếm.
Anhmiêu tả hoàn mỹ môi của cô , liếm hôn môi của cô , cũng không gấp gáp.
Thân thể Hạ Thần Hi hơi mềm nhũn, chủ động ôm cổ của anh, nhắm mắt lại. Đường Bạch Dạ hôn sâu hơn một ít, vẫn rất ôn nhu, gió nhẹ nhàng thổi, truyền đến hương hoa dại, Hạ Thần Hi cảm giác mình đều nhanh muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3212336/chuong-396.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.