Editor: thanh huyền
Hạ Thần Hi ngẩn ra, lặng lẽ nhìn Đường Bạch Dạ một cái, đứng dậy nói, "Tôi đi nhận điện thoại.”
Cô đi ra ngoài phòng ăn, mới nghe.
"Thần Hi, thích hoa bách hợp không?"
"Rất thích, hoa rất đẹp, cám ơn anh."
Tiêu Tề ôn nhu nói, "Em thích là được, nếu như có thể, anh rất muốn mang em về nhà, nhìn xem hoa viên bách hợp của chúng ta."
Hạ Thần Hi cắn môi, không biết nên nói tiếp thế nào, có chút khó khăn nói, "Tôi không có thời gian nghỉ dài.”
"Không quan hệ, chờ được nghỉ dài, anh sẽ dẫn em đi nhìn.”
Hạ Thần Hi lại trầm mặc.
Cô là người nhanh mồm nhanh miệng, lại không biết nói với Tiêu Tề cái gì, này là vị hôn thê trên danh nghĩa, làm cho cô có cảm giác áp bách, cô có rất ít cảm giác như thế, cho dù là Đường Bạch Dạ, cũng không cho cô cảm giác áp bách lớn như vậy.
"Thần Hi, buổi tối có rảnh không?"
Hạ Thần Hi nói, "Hôm nay có hẹn ."
"Ngày mai?"
Trong lòng Hạ Thần Hi suy nghĩ, Tiêu Tề lễ phép như thế, lại mang danh hiệu vị hôn phu của cô, cô cũng đã nói cho anh một cơ hội, nếu cô cứ cự tuyệt, giống như, rất khác người.
"Ngày mai rảnh rỗi."
Tiêu Tề nghe rất vui vẻ, "Vậy ngày mai em tan tầm, anh tới đón em.”
"... Được!"
"Đúng rồi, em có biết có bao nhiêu bông hoa bách hợp không?”
Sắc mặt Hạ Thần Hi ửng đỏ, trong lòng rung động, lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3212275/chuong-336.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.