Editor: boconganh1503
Đường Bạch Dạ cởi áo khoác, vén tay áo lên, dáng vẻ thoạt nhìn rất phóng túng, mà phong độ lại vô cùng tốt, mê người đến cực điểm.
Hạ Thần Hi hỏi, "Vì sao gọi tôi lên đây?"
"Ăn cơm!" Đường Bạch Dạ trả lời như là chuyện đương nhiên, Hạ Thần Hi có một loại cảm giác bị sét đánh.
o(╯□╰)o.
Đường tổng,hôm nay rốt cuộc anh bị sao không được bình thường?
"Có thể đi phòng ăn ăn." Hạ Thần Hi đề nghị nói, thức ăn bên ngoài so với ăn ở phòng ăn thoải mái hơn sao?
Nhưng nhìn thức ăn này, chính là phòng ăn làm a.
"Nhiều người, ầm ĩ chết ." Đường Bạch Dạ không thèm nói, kỳ thực, anh rất ít khi đi phòng ăn ăn cơm, chẳng sợ vị trí của anh làm người khác không dám đến gần, anh cũng cảm thấy không thích ứng, Hạ Thần Hi thầm nghĩ, ầm ĩ chết ?
Chẳng phải anh và Lâm Lâm đã đi mấy lần phòng ăn ăn cơm sao?
"Cô không đói?" Đường Bạch Dạ cầm lấy một hộp cơm, thấy Hạ Thần Hi vẫn bất động, nhịn không được hỏi.
"Không đói." Vừa mới nói một tiếng không đói, bụng liền kêu một tiếng.
Hạ Thần Hi mặt đỏ lên, thiếu chút nữa đập bụng mình, sao lại kêu vào lúc này, nhất định là bị Đường Bạch Dạ thu mua .
Đường Bạch Dạ tự tiếu phi tiếu nói, "Xem ra thân thể của cô so với miệng của cô muốn thành thực hơn a."
Hạ Thần Hi, "..."
Đường tổng, ăn một bữa cơm cũng có thể nói sắc tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3212255/chuong-316.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.