"Cha trước đây, Lục Trăn cùng Long Tứ thậm chí cũng không biết con có bộ dạng như thế nào, không biết con mấy tuổi, Liễu An cùng Lý Hổ bọn họ càng chưa từng thấy qua con, trong máy vi tính của Vương Bài lính đánh thuê, không có ghi lại tư liệu của con."
"Không có tuổi tác, không có ảnh chụp, cái gì cũng không có."
"Tiêu Tề cho dù có bản lĩnh thông thiên, hắn cũng không biết con là ai."
Đường Bạch Dạ trầm giọng nói, "Con không nên coi thường tập đoàn Hỏa Vân, Tiêu gia ở hắc đạo, tồn tại nhiều năm, bọn họ là tổ chức tình báo đứng đầu, hệ thống tình báo so với Vương Bài lính đánh thuê cùng Đường môn hoàn thiện hơn. Gần đây con làm ra nhiều động tác như vậy, nhóm hàng này lại đang trung chuyển ở thành phố S, Tiêu Tề muốn tìm con, vô cùng có lý. Chỉ bất quá... cha vẫn cảm thấy sẽ không đơn giản như vậy, lần trước đã bất lực trở về, Tiêu Tề sẽ không nhanh như vậy lại tới."
"Con cũng nghĩ vậy." Hạ bảo bối khẽ nói, Đường Bạch Dạ cúi đầu, không biết đang suy nghĩ gì, bộ dáng rất nghiêm túc.
Một chút cũng không giống bộ dáng yêu nghiệt như bình thường.
Bé đã sớm biết cha bé có rất nhiều mặt, mà chính mắt thấy, nhưng lại bất đồng.
Lúc ở bến tàu dưới không khí khẩn trương như vậy, biết rõ bé đứng ở đối diện, cha lại muốn hạ sát thủ, nếu không phải bé hô một tiếng cha, cha có phải hay không hạ lệnh giết toàn bộ bọn họ?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3212225/chuong-286.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.