Editor: Jade clover’ss
"Nổ súng!" Đường Bạch Dạ trầm giọng hạ lệnh.
Chợt nghe thấy một tiếng quát chói tai, "Dừng tay!"
Thanh âm phấn nộn, thả khí phách trầm lãnh.
Một bóng dáng nho nhỏ theo nơi bóng tối đi ra, đi theo phía sau là Lý Hổ, đứa nhỏ mặc bộ đồ màu trắng gạo cơn gió thổi áo bay phất phơ, nhưng tay vẫn ở trong túi, mặt phấn nộn như bình thường, cười đến ưu nhã lại thân sĩ.
"Đường tiên sinh, làm như vậy, đối với người không có chỗ nào tốt ." thanh âm Hạ bảo bối mang theo ý tứ truyền tới bến tàu.
Ở mật thất Lâm Nhiên, phun ra một ngụm cà phê, ho đến vẻ mặt đỏ bừng.
Hô hấp của Đường Bạch Dạ ngưng trệ, đối diện bến tàu, Đường Bạch Dạ nhìn nhân ảnh vừa đến bến tàu cũng là rất rõ ràng, lúc Hạ bảo bối từ nơi bóng tối đi ra, Lâm Nhiên chỉ có một loại cảm giác.
Đây tột cùng là cái gì thế giới a.
Vân Dật rất ghét bỏ nhìn Lâm Nhiên, "Thật buồn nôn."
Lâm Nhiên chỉ vào hình ảnh của Hạ bảo bối, "Cái gì, người có biết bé là ai hay không?"
"Ai?" Vân Dật hỏi.
"Con trai của Đường Bạch Dạ!" Lâm Nhiên hỏng mất.
"Người không có nói đùa chứ?" Vân Dật là nam nhân điềm đạm như vậy cũng mất bình tĩnh .
"Tôi cũng hi vọng đây là nói đùa."
Đường Bạch Dạ cũng sửng sốt , nhìn thấy Hạ bảo bối bên người Lý Hổ, trong lòng anh hiểu rõ, thảo nào, anh tra không được tư liệu của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3212221/chuong-282.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.