Editor: Linh Võ
"Em biết anh có ý gì." Đường Bạch Dạ nói, không có ý định chọc phá sự bình tĩnh ngụy trang của Hạ Thần Hi, tránh cho cô thẹn quá thành giận.
"Lần trước, anh nói với tôi, anh sẽ làm tôi yêu anh, nếu không anh sẽ vung dao tự cung." Hạ Thần Hi khẽ mỉm cười, "Đường Bạch Dạ, chỉ cần anh làm được như lời anh nói, tôi sẽ gả cho anh."
Ngụ ý, hiện tại tôi không yêu anh.
Đường Bạch Dạ nheo mắt lại, xẹt qua vẻ nguy hiểm cùng giễu cợt, ánh mắt sâu thẳm mang theo sự nghiêm túc, "Trực giác của anh nói cho anh biết, anh làm được, là do em nói và nghĩ không giống nhau, không chịu thừa nhận."
"Đây là do anh dẻo miệng." Hạ Thần Hi dở khóc dở cười, "Đường Bạch Dạ, theo đuổi không được, anh lại muốn cướp đoạt tôi gả cho anh?"
Đây quả thực là kẻ cướp, kẻ cướp.
Đường Bạch Dạ hừ lạnh, vẻ mặt nếu anh là kẻ cướp thì làm sao cô có thể làm khó dễ được anh nhìn Hạ Thần Hi, "Anh chính là kẻ cướp, kẻ cướp thì sao? Đối phó loại người mạnh mẽ như em, lại là loại phụ nữ nói và nghĩ khác nhau, nhất định phải cướp."
Hạ Thần Hi hoàn toàn thua.
Đường tổng, da mặt của anh rốt cuộc dày cỡ nào.
Lời cố tình gây sự thế này cũng có thể nói ra khỏi miệng .
"Tóm lại một câu, có lấy chồng không?" Đường Bạch Dạ lớn tiếng hỏi.
"Không lấy chồng!" Giọng nói Hạ Thần Hi so với anh còn kiên quyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3212208/chuong-269.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.