Hạ Thần Hi cảm giác thấy Đường Bạch Dạ nghiêm túc,không nói đùa, mang Hạ Thiên tới ngồi trên ghế sô pha.
"Tưởng Tuệ mang thai."
Hạ Thần Hi cùng Hạ Thiên liếc mắt nhìn nhau, hiểu rõ ý tứ trong câu nói của Đường Bạch Dạ, nụ cười trên mặt Hạ bảo bối lập tức cứng đờ, hiện đầy vẻ lo lắng, Hạ Thần Hi nhất thời cũng im lặng, phòng khách bỗng trở nên nặng nề.
"Hôm nay cha định nói chuyện huỷ bỏ hôn ước với cô ta, không ngờ, cô ta đột nhiên ngất xỉu nên cha đưa cô ta đến bệnh viện kiểm tra, cô ta đã có thai hai tháng, đứa bé là của cha." Đường Bạch Dạ nói thẳng ra, không một chút giấu diếm.
Ánh mắt Đường Bạch Dạ nhìn thẳng Hạ Thần Hi.
Trong lòng Hạ Thần Hi vô cùng buồn bực, nhưng trên mặt cười tươi như hoa, "Đường tổng, chúc mừng."
Tiếng chúc mừng đúng như trong dự liệu của Đường Bạch Dạ, sắc mặt của anh càng lạnh lẽo.
Trên gương mặt bụ bấm nõn nà của cậu bé mất đi nụ cười thường ngày, nặng nề như giông bão tháng sáu.
"Chúc mừng!" Hạ bảo bối nói từng chữ từng chữ, như mang theo ngàn cân.
Sự lạnh lẽo của Hạ bảo bốitới nhanh, đi cũng nhanh, đem bánh quy vứt trong thùng rác.
"Cha, cha định làm như thế nào? Cưới người đàn bà kia sao?" Hạ bảo bối hỏi, giọng nói lạnh như băng.
Đường Bạch Dạ nói, "Sẽ không!"
"Đứa bé thì sao?" Hạ bảo bối hỏi.
"Con trai của cha, chỉ có Hạ Thiên." Đường Bạch Dạ cũng không do
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3212199/chuong-260.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.