Đây chính là Đường Bạch Dạ, sau khi anh và người kia trở mặt, nếu kẻ đó không biết điều, anh sẽ lấy hành động nói cho kẻ đó biết, Lão Tử không phải nói đùa, lão tử nghiêm túc, nếu kẻ đó không dừng tay, anh sẽ bất nghĩa.
Hạ bảo bối đọc tin, mỉm cười nói với Hạ Thần Hi, "Mẹ, cha thật là quá gian trá giảo hoạt."
Hạ Thần Hi bình tĩnh nói, "Mẹ của con chính trực ngay thẳng như vậy, sao lại sinh ra con trai có tính tình như con, đương nhiên là công lao Đường Bạch Dạ."
Hạ bảo bối lau mồ hôi.
Sau một tuần đóng kịch, Đường Bạch Dạ hẹn Tưởng Tuệ uống trà.
Gần đây thời gian họ gặp mặt ít, khó có được cơ hội gặp mặt, Tưởng Tuệ rất vui vẻ, song, vừa nhìn thấy sắc mặt Đường Bạch Dạ, bao nhiêu vui vẻ của Tưởng Tuệ tan thành mây khói.
Ánh mắt anh nhìn cô, đã không còn mang theo một chút tình cảm.
Chỉ sợ lúc trước không yêu cô, anh đối với cô vẫn luôn thương yêu .
"Tiểu Tuệ, cô thật quá tùy hứng." Đường Bạch Dạ trầm giọng nói, "Thị trưởng tạo áp lực cho Đường thị, là chủ ý của cô đúng không?"
"Em không có!"
Đường Bạch Dạ lạnh giọng nói, "Bảy năm nay, có lẽ tôi đã nhìn lầm cô, nghĩ rằng cô biết trước sau, không ngờ cô lại ngu xuẩn như vậy, vì muốn kết hôn với tôi, cô không quan tâm chuyện khác sao?"
"Đường, em. . . . . ." Tưởng Tuệ cắn môi, lẩm bẩm tự nói, "Chúng ta sẽ kết hôn, có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3212197/chuong-258.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.