🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Thái Gia nói, "Bình tĩnh, Tưởng công chúa muốn gây phiền toái cũng tìm Thần Hi gây chuyện, làm sao lại tìm Lâm Lâm?"

Trong lòng Hạ Thần Hi thầm nghĩ, xem ra, Lâm Lâm thật sự là nguời phụ nữ của Đường Bạch Dạ.

Nhưng Tưởng công chúa kích động, nói rõ quan hệ không giống bình thường.

Tưởng công chúa cao ngạo, phụ nữ của Đường Bạch Dạ xưa nay cô không để vào mắt, đều là dùng tiền xử lý, hoặc là dùng quan hệ xử lý, cô tự tay đối phó với phụ nữ có thể đếm được trên đầu ngón tay, vị Lâm Lâm này, rốt cuộc là thần thánh phương nào?

Hạ Thần Hi nhớ tới lời Đường lão nói với cô, dù cho Lâm Tình chết, Đường Bạch Dạ cũng sẽ yêu người khác, chẳng lẽ chính là Lâm Lâm?

"Mọi người đến làm việc, hay đến đây nhiều chuyện?" Hạ Thần Hi cười hỏi, gõ đầu Tiết Giai Vân,"Làm người đừng nên nhiều chuyện."

"Xem nguời đẹp khai chiến luôn luôn là thú vui của mình, mình đặc biệt không thích phụ nữ."

Tiết Giai Vân ở một bên vui cuời khi người khác gặp họa, Thái Gia hỏi, "Sao cô không thích Lâm Lâm, cô ấy rất tốt, có kiến thức hiểu lễ nghĩa, cũng chịu khó."

Tiết Giai Vân le lưỡi, "Chỉ là không thích!"

Tưởng Tuệ nhìn Lâm Lâm, cô thuê thám tử tìm hiểu được thân phận của Lâm Lâm, cũng biết cô ấy là em gái của Lâm Tình, trực giác cho rằng, người phụ nữ này so với Hạ Thần Hi càng gây uy hiếp hơn, hôm nay cô theo Trần Dương đến công trường cũng là vì muốn đến gặp Lâm Lâm.

Cô biết, Lâm Lâm vào làm cho đội công trình Đường thị.

Có lẽ, cô ấy cùng Hạ Thần Hi sẽ đến công trường, quả nhiên không ngoài dự đoán của cô.

Tưởng Tuệ nói, "Tôi mặc kệ quan hệ của cô và Lâm Tình là gì, tôi sẽ kết hôn cùng Đường Bạch Dạ, cô cách xa anh ấy một chút."

Lâm Lâm chậm rãi nở nụ cuời, "Hai nguời sắp kết hôn, vì sao còn muốn tôi tránh xa Đường ca ca?"

"Đừng tưởng rằng tâm tư cô có thể giấu giếm được tôi, cô lái xe của Đường Bạch Dạ, vào làm trong công ty Đường Bạch Dạ, cô nghĩ cô là nữ chủ nhân của Đường gia sao? Lâm Tình cùng Đường cũng chưa chính thức kết hôn, anh ấy cùng lắm cũng chỉ là anh rể cô, không có lý do gì chăm sóc cho cô." Tưởng Tuệ nói, hình dáng Lâm Lâm cùng Lâm Tình tương tự nhau, làm cho cô cảm thấy không thoải mái, cô không muốn bỏ mặc Lâm Lâm bên cạnh Đường Bạch Dạ.

"Cô đừng mặt dày bám lấy anh ấy như vậy, anh ấy không nợ cô cái gì."

Lâm Lâm cười lạnh, "Tưởng tiểu thư, tôi cùng Đường ca ca chuyện giữa, người ngoài không có tư cách lắm miệng?"

"Người ngoài?" Giọng nói Tưởng Tuệ như hét lên, "Tôi là vị hôn thê của Đường Bạch Dạ, giữa chúng ta cô mới là người ngoài."

Lâm Lâm nghiêng đầu, dáng vẻ thoạt nhìn rất vô hại, nụ cười cũng rất đơn thuần, "Tưởng tiểu thư, cô tự cho mình cao ngạo, trong lòng cô rất rõ ràng, ở trong lòng Đường ca ca, chỉ sợ cô cũng không bằng một sợi tóc của tôi"

"Cô!" Tưởng Tuệ giận dữ, sắc mặt lo lắng nhìn Lâm Lâm.

Lâm Lâm cười lạnh nói, "Cô nói, hai người sắp kết hôn, sợ rằng đây chỉ là ý nghĩ của một mình cô, Đường ca ca nói rõ ràng cho tôi biết, hai người sẽ không kết hôn, bởi vì tôi không cho phép."

Sắc mặt Tưởng Tuệ đại biến, "Cô dựa vào cái gì mà không cho phép?"

Đường Dạ nói đều là thật, thì ra nguyên nhân anh không muốn kết hôn với cô, không phải là Hạ Thần Hi, mà là Lâm Lâm, cô đối phó sai người rồi, người phụ nữ này mới là người uy hiếp nhất đến địa vị của cô.

Cũng bởi vì cô ta không cho phép, cho nên, Đường Bạch Dạ không muốn kết hôn sao?

Thật là quá đáng.

Lâm Lâm đến gần Tưởng Tuệ, hạ thấp âm giọng, "Tôi không cho phép, Đường ca ca sẽ không cưới cô, anh ấy là anh rể của tôi, không đúng, anh ấy là của tôi."

"Cô. . . . . . hoang tưởng!" Tưởng Tuệ lạnh lùng nói, gần như muốn giơ tay tát vào mặt cô, gương mặt này, nhìn rất chói mắt.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.