Editor: thanh huyền
"Tiểu cô nương nhà người ta cũng rụt rè, chính là không đáp ứng anh ta, không chỉ có hoa, châu báu, quả nhiên là cực phẩm đụng nhau."
Hạ Thần Hi, "..."
"Anh ta là đến tán gái, còn là đến đoạt quyền ?" Hạ Thần Hi cũng nhịn không được .
"Các người không cảm thấy, này chính là Đường tổng chúng ta dùng mỹ nhân kế sao?" Thái Gia rất sùng bái nói, "Tổng giám đốc của chúng ta nhìn xa, cho nên an bài một mỹ nữ dời đi tầm mắt Nhị thiếu, để Nhị thiếu muốn mỹ nữ không muốn giang sơn, một chiêu này thực sự là giết người vô hình.”
"Tổng giám đốc đại nhân thực sự là có thủ đoạn, quá thông minh, không hổ là thần tượng của tôi."
Mọi người, "..."
Hạ Thần Hi nhịn không được châm chọc, "Thái tổng giám, anh đối với Đường Bạch Dạ sùng bái quá mù quáng ."
Thái Gia hỏi lại, "Chẳng lẽ các người không cảm thấy tổng giám đốc rất thông minh, rất có con mắt nhìn xa sao?”
Hạ Thần Hi đối với việc này không trả lời, không biết ai châm chọc một câu, "Tổng giám đốc đại nhân chỉ có ở trên người phụ nữ mới thấy xa a..."
"Câm miệng!" Thái Gia giận.
Đội xây cất cười thành một đoàn.
Mỗi mười phút, điện thoại tổng giám vang lên.
Thái Gia đi nghe, sắc mặt rất khó nhìn, ra kêu, "Thần Hi, Nhị thiếu muốn cô đến phòng làm việc tổng giám đốc.”
Trong lòng Hạ Thần Hi chửi mẹ nó, Đường Thành Nam, anh nhỏ mọn như vậy là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3212137/chuong-198.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.