Editor: lãnh lãnh
Beta: thanh huyền
"Cháu cự tuyệt." Hạ bảo bối nói, làm giám định ADN, mẹ bé nhất định không đồng ý.
Chỉ cần mẹ không đồng ý , bé cũng sẽ không làm.
Đường Bạch Dạ giả vờ kinh ngạc nói, "Chú không biết cháu có phải con chú hay không, Hạ Thần Hi lại mất trí nhớ , bây giờ có người nói cháu là con chú, chú cũng cảm thấy cháu tám chín phần là con chú, làm giám định là cách làm nhanh nhất ."
Ai cũng đừng nói nhảm, dùng số liệu nói chuyện.
Đây là tác phong trước sau như một của Đường Bạch Dạ .
Hạ bảo bối bị Đường Bạch Dạ chặn một câu nói nên nói không nên lời, Đường Bạch Dạ nói toàn bộ đều có lý, bé không có lý do gì phản bác, Đường Bạch Dạ nhìn nỗi khổ của Hạ Thiên, "Cháu không muốn làm giám định, trừ phi chúa biết ai là cha của cháu."
Hạ bảo bối trong lòng kêu rên, cha a, người thực sự là quá giảo hoạt .
Vậy mà lời nói khách sáo.
Quá giảo hoạt, quá giảo hoạt .
"Nếu như giám định, cháu không phải con của chú thì sao?” Hạ bảo bối dù bận vẫn ung dung hỏi Đường Bạch Dạ.
Đường Bạch Dạ nói, "Không phải cũng không phải là."
"Làm như giỡn vậy?"
Đường Bạch Dạ hừ một tiếng, anh nhìn Hạ Thiên, chậm rãi nói, "Chú đây nói thật cho cháu biết, đời này chú không tính có con, chú ghét con cái. Cho nên, chú chưa bào giờ mong có đứa nhỏ.”
"Cháu có phải con chú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3212120/chuong-181.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.