Editor: thanh huyền
Đường Bạch Dạ bật cười, đứng dậy theo Hạ bảo bối cùng đi ra ngoài.
Qua một đêm quần áo có chút nhăn, Đường Bạch Dạ cũng không quan tâm, Hạ bảo bối đem bàn chải đánh răng sạch sẽ, khăn mặt cho anh, để anh đến phòng tắm rửa mặt chải đầu, Hạ bảo bối đi làm bữa sáng.
Tiểu Bảo cùng Tiểu Bối ở trên sô pha, vô cùng ngoan ngoãn.
Mặc dù to lớn, chỉ lúc bọn nó tức giận, không thì vô cùng ngoan ngoãn.
Đường Bạch Dạ rửa mặt chải đầu xong, tiện tay ôm lấy Tiểu Bối, "Hạ bảo bối, chú vẫn cảm thấy, hai con chó ngao Tây Tạng nhà cháu không giống với chó bình thường, chú cũng chưa phải chưa thấy thuần chủng ngao Tây Tạng, cháu đây là biến chủng sao?"
"Thuần chủng ." Chỉ là bỏ thêm một ít công nghệ cao mà thôi.
"Chỗ nào tới?"
"Người khác tặng ." Nếu là nói hai ngao Tây Tạng là lính đánh thuê Syria buồn chán lúc chế tạo vũ khí vi sinh vật lộn ra giống mới lạ, dự đoán muốn chết rất nhiều người.
Đường Bạch Dạ đến tủ lạnh rót một chén sữa uống.
"Đường tiên sinh, chú muốn tán mẹ cháu?”Hạ bảo bối một bên ốp trứng một bên hỏi.
Đường Bạch Dạ nhíu mày, vô sỉ nói, "Mẹ cháu tính tán chú?”
Hạ bảo bối cười nhạo, Đường tiên sinh, chờ mẹ tán, kiếp sau đi.
"Đường tiên sinh, chú nhất định là ban ngày ngủ nhiều lắm."
"Vì sao?"
"Thường xuyên mộng tưởng hão huyền." Hạ bảo bối không lưu tình chút nào, chọc mộng ảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3212065/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.