Editor: thanh huyền
Long Tứ nói, "Mẹ cậu miệng quạ, nói cái gì chúng tôi nơi này có chưa thành niên, thật nói trúng rồi, thật nhảy ra một chưa thành niên đến, còn là một đứa trẻ bảy tuổi, mẹ ngươi ."
"Này cũng có thể trách tôi sao? Này cũng có thể trách tôi sao?" Lục Trăn lật bàn.
"Đáng đời cậu miệng quạ."
Lục Trăn giận, "Vị thành niên làm sao vậy? Long Tứ ánh không thể khinh bỉ vị thành niên, cẩn thận bé tuôn ra ảnh cậu đùa giỡn con gái nhà lành. Hiện tại sự nghiệp lính đánh thuê đều phải từ nhỏ nắm lên, vừa lúc vị thành niên, dễ bồi dưỡng."
Long Tứ hừ lạnh, "Cậu thật là có giác ngộ!"
"Quen mặt thấy rõ ít sẽ ngạc nhiên."
Long Tứ, "Các người nghĩ bị đánh có phải hay không?"
Lục Trăn hì hì cười, "Tôi sợ anh bị đánh răng rơi đầy đất a."
Long lão đại đột nhiên không nói.
Lục Trăn đột nhiên nói, "Hạ Thiên, cậu online thế nào không kêu một tiếng, nói, không cho phép dùng chuyển đổi giọng nói, nói một tiếng anh nghe.”
Hạ bảo bối biết nghe lời phải, đóng chuyển đổi giọng nói, " Anh Lục..."
Long Tứ, "..."
Long Tứ, "Bảo bối, cậu có thể không cần phối hợp như vậy ."
"Sẽ kinh sợ!"
"Âm thanh phấn nộn oa oa..."
Lục Trăn nói, "Đáng yêu như thế, tôi có chút không thể chờ đợi được muốn cùng một đoạn ngược luyến , các ngươi cũng không biết, tôi có luyến đồng ."
Long Tứ rít gào, "Hạ Thiên, cậu gạt chúng tôi."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3212060/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.