Có thù tất báo là nguyên tắc xưa nay của Đường Bạch Dạ.
Hạ tiểu thư cười như ánh nắng mặt trời, "Đường tổng, nếu không có việc gì, cơm cũng ăn rồi , chúng ta có nên, tôi còn có chuyện muốn làm."
"Một kỹ sư thì có việc gì mà cần làm gấp thế, cô có việc chẳng lẽ tôi không có việc sao?"
Hạ Thần Hi đang nắm chặt tay, nghe nói thế cả tay điều buông lỏng ."Cho nên chúng ta nên quay về nhà thì hơn, cả hai điều có việc, nên tự về đi ."
Đường Bạch Dạ nghiến răng nghiến lợi, ". . . . . ."
Hạ Thần Hi uống một ngụm rượu vang, nhà hàng này làm món ăn ngon thật. Cô dự định mang bảo bối lại đây hưởng thụ một chút, hoàn cảnh tốt, đồ ăn cũng tốt, không khí trong lành. Mẹ con thân tình hiếm có thời gian bên nhau nên không được lãng phí.
"Cô mấy ngày nay còn muốn đi kiểm tra tòa cao ốc kia sao?” Đường Bạch Dạ hỏi .
"Khả năng đi." Hạ Thần Hi nói, "Có một chút số liệu thu thập không đủ, Đường tổng giám đốc, cho tôi mạo phạm hỏi một câu, có phải người nhận thầu các tòa nhà cao tầng vàng liên tục không?"
"Cô hoài nghi tôi xây dựng trái phép ?"
Hạ Thần Hi nhíu mày, vốn định nói cho có lệ, lại thay đổi chủ ý, cô cũng không biết, vì sao cô đối với Đường Bạch Dạ , giống như không biết cái gì là lễ phép cùng khách khí.
"Cho dù anh lấy được thầu, cũng là anh tiêu tiền để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3211991/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.