Đường Bạch Dạ tốn bao nhiêu tâm tư ứng phó cô, an ủi cô, anh thực sự rất bận.
Kỳ thực, mặt mũi thị trưởng anh cũng không cần để ý, chỉ là không muốn quá lao lực, dù sao chuyện này đối với anh ảnh hưởng không lớn, anh cũng không muốn phiền phức, cũng không đại biểu anh ngốc.
"Đường, em thực sự rất oan uổng, anh nhất định phải tin em." Tưởng Tuệ nước mắt lòa xòa.
Đường Bạch Dạ nói, "Tiểu Tuệ, em đi về trước đi, chuyện này rất nhanh qua đi, không nhớ."
"Anh không tin em sao?"
Đường Bạch Dạ nói, "Nếu chuyện này không phải là thật, em không thẹn với lương tâm, hà tất tới hỏi anh tin hay không?”
Anh không yêu Tưởng Tuệ, bảy năm làm bạn, có chút tình nghĩa, nhưng mà, tuyệt đối cùng tình yêu nam nữ không quan hệ, anh không thương tiếc cho cô. Nhưng mà, thân là vị hôn thê trên danh nghĩa của anh, xảy ra chuyện như vậy, anh cũng thành trò cười trong thương giới.
Anh không quan tâm, ánh mắt người ngoài anh xưa nay không quan tâm.
Chỉ là có chút mệt mỏi ứng phó cha con Tưởng gia.
Nếu không phải anh còn chưa có triệt để nắm giữ quyền lực Đường gia, anh sẽ không cùng bọn họ hao tổn.
Cho đến bây giờ, anh cũng không thích hợp cùng bọn họ bất hòa.
Tưởng Tuệ thương tâm muốn chết, điên cuồng truy cứu là ai ở sau lưng phá rối.
Chuyện này Tưởng Tuệ náo cả thành phố đều biết, những tin tức, thành phố S trong khoảng thời gian này vô cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3211978/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.