Chương trước
Chương sau
Cô còn chưa có bình tĩnh lại, Hạ bảo bối lại vô cùng chờ mong hỏi, "Mẹ, mẹ nuôi dưỡng một con trai xấu xa như vậy, mẹ không cảm thấy kiêu ngạo sao?”

Trong nháy mắt Hạ Thần Hi cảm giác giống như cô lại được sinh ra một lần nữa.

Đương nhiên, Hạ tiểu thư ở giang hồ phiêu lưu nhiều năm, gặp không sợ hãi, không tới ba phút tiếp thu sự thực, giáo dục Hạ bảo bối, "Con đây là phạm tội, đương nhiên, phần tử trí thức cao phạm tội nhất định phải có kỹ xảo."

"Tuyệt đối không thể ăn vụng không lau miệng bị nắm đến, hiểu không?"

Hạ bảo bối đảo qua vẻ mặt vô tội, hưng phấn lại khí phách kính chào theo nghi thức quân đội, "Đúng vậy, nữ vương."

Trên thực tế, Hạ tiểu thư so với Hạ bảo bối càng có năng lực hơn.

Cho nên, mới có thể giáo dục như vậy.

"Bảo bối, kỹ thuật con vãn chưa tới.” Hạ tiểu thư vô cùng khổ não giáo dục, "Nếu con có kỹ thuật, người CIA cũng sẽ không chạy đến nhà của chúng ta, bọn họ truy tung đến địa chỉ con đang ở kế bên."

"Hơn nữa, ở cách vách."

"Đây là chuyện vô cùng nguy hiểm."

Hạ bảo bối hiển nhiên ý thức được chính mình không đủ năng lực, thành khẩn tiếp thu giáo dục, "Cho nên?"

Hạ tiểu thư nói, "Con muốn đụng đến tư liệu của đến CIA, bọn họ cũng muốn đến bắc cực đi tìm ngươi."

Hạ bảo bối nháy mắt, cắn ngón tay.

Mẹ, mẹ quả nhiên là mẹ con, hiểu được lòng con, hiểu được lòng con.

"Thế nhưng, nếu như con không tìm hệ thống bảo vệ lợi hại hơn để khiêu chiến, con cũng không biết trình độ con ở đâu.”Hạ bảo bối rất khổ não.

Hạ tiểu thư nói, "Khiêu chiến qua CIA, con thắng, lần sau, nếu như khiêu chiến phải có trính tự.”

"Tỷ như?" Mắt Hạ bảo bối t lấp lánh , như một con báo nhỏ.

Hạ tiểu thư nói, "FBI? Quốc an cục? Tổ chức chống khủng bố? Chỉ cần không bị bắt, bộ quốc phòng con đi ngang cũng được ."

Hạ bảo bối, "... Mẹ, bảo bối thật sâu thụ giáo."

Hạ tiểu thư cười đến xán lạn, hết sức vui mừng.

Hacker sát vách bị bắt, nhân họa được phúc, bị CIA chiêu an, từ đó trời trong xanh.

Sau khi Hạ Thần Hi biết, vô cùng đau a.

Từng nắm tay, tức giận bất bình, CIA các ngươi này không phân biệt tốt xấu ngu ngốc, con ta mới là lợi hại nhất.

Hạ tiểu thư không phản đối chuyện của con trai, chỉ cần bình an vô sự. Nhưng mà, mỗi lần con trai lén lút, trái tim nhỏ của cô luôn luôn run run, dù sao con trai cũng mới có bảy tuổi.

Thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân.( thành ngữ gì đó, tự tra giúp Huyền)

Trâu ép kín người bò, rất sợ con trai lật thuyền.

Hạ bảo bối hiển nhiên chứng minh, năng lực từ nhỏ đến lớn, cho tới bây giờ không ai nắm lấy bím tóc, chẳng sợ bé đã ở FBI, chống khủng bố cùng quốc phòng, hệ thống an toàn trên thế giới lợi hại nhất xông qua mấy lần. Biết nhiều bí mật như vậy, nưng bé vẫn rất an toàn.

Cho nên bức người ta luôn cái tiến hệ thống, thêm tường lửa, dùng thêm tiền trong việc bảo an hệ thống, Hạ bảo bối chỉ cần người ta cải tiến, bé liền đột nhập, nếu có đổi mới, bé liền học tập.

Cho nên, hệ thống người khác càng ngày càng mạnh, kỹ thuật Hạ bảo bối cũng càng lúc càng tốt.

Lấy lời Hạ bảo bối nói, bé đây là xúc tiến thế giới tiến bộ, cộng đồng phát triển.

Người tiến bộ, ta tiến bộ, mọi người đều tiến bộ, đây mới là hài hòa xã hội.

Hạ Thần Hi đến phòng bếp rót một chén sữa cho Hạ bảo bối, dặn bé uống xong đi ngủ, không cho phép thức đêm, lúc này cô mới trở về phòng nghỉ ngơi.

Cô đi, Hạ bảo bối ở trên bàn gõ một chuỗi ký tự, trò chơi hình ảnh không có.

Hạ bảo bối lạnh lùng cười.

Ngón tay ở trên bàn gõ, đùng đùng bắt đầu bận rộn.

"Cùng tôi đấu, cô còn không bằng đi trên đường cao tốc đá banh."

Đâm chết đáng đời cô!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.