Về phần có phải vì người phụ nữ kia không, còn phải chờ.
Thấy anh cười như vậy, Lâm Nhiên nói, "Trời ạ, cậu cười như thế, đến Diêm La đều sợ cậu, cậu đang âm mưu cái gì?"
Đường Bạch Dạ im lặng là vàng, cũng không trả lời.
Nụ cười âm hàn như hoa anh túc.
" Bạch Dạ, cậu cùng Tưởng Tuệ đã đính hôn bảy năm, bây giờ nguy cơ của Đường thị cũng đã được giải trừ, cậu lại không giải trừ hôn ước, thực sự muốn kết hôn với cô ấy sao?" Lâm Nhiên hỏi.
"Không sao cả." Đường Bạch Dạ nhàn nhạt nói.
"Hôn nhân là chuyện đại sự, há phải trò đùa." Lâm Nhiên lo lắng hỏi, "Có phải hay không anh quên không được Lâm Tình?"
Rất lâu chưa từng có ai còn nhắc đến cái tên này, trán Đường Bạch Dạ xẹt qua một tia đau xót, nhưng cũng rất nhanh biến mất.
"Tôi bây giờ rất hoài nghi, năm đó người giết Tình nhi, có phải hay không chính là An Kỳ Nhi." Đường Bạch Dạ trầm giọng nói.
"Cô ta giết Tình nhi, lại đeo một mặt nạ da người đến quyến rũ tôi, cho nên tôi mới trúng kế."
Tiếng nói người đàn ông lạnh lùng vô tình, lộ ra một cỗ khắc sâu hận.
Giết vợ chi thù, ám toán chi thù, Đường môn chết nhiều huynh đệ như vậy, anh phải báo thù...
An Kỳ Nhi nợ anh quá nhiều.
Cho dù giết cô vạn lần, cũng không đủ trừ khữ được nỗi phẫn hận trong lòng anh.
" Bạch Dạ, đừng nghĩ nhiều." Lâm Nhiên nói, "Cậu sẽ tìm được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3211960/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.