- Biết tên anh chị rồi, vậy em tên là gì? - Cô hỏi.
- Em là Tử Văn. Mọi người gọi em là Văn Văn đi! - Tử Văn mỉm cười nói.
- Ọt ọt! - tiếng bụng kêu phát ra từ bụng Tử Văn khiến cậu bé hơi ngượng ngùng còn ba người kia thì cười vui vẻ nói.
- Nếu em đã đói thì cùng anh chị ăn đi, nếu em không chê bọn chị có pizza đấy! - Lisa nói , Văn Văn lập tức gật đầu lia lịa.
Đồ ăn được dọn ra bàn, cô phải đi có chút việc nên để ba người họ ở nhà. Bỗng đang chuẩn bị ra khỏi cửa thì nghe tiếng của Văn Văn.
- Em xin lỗi chị. - Giọng nói rất nhỏ nhưng đầy thành tâm.
- Hả? - Trong khi cô ngây ngốc chưa kịp hiểu gì thì cậu bé nói tiếp.
- Em xin lỗi vì hồi chiều đã va phải chị mà còn gây sự với chị. - Cậu bé cúi đầu nói.
- Không sao đâu, em còn nhỏ nên chị không trách đâu. - Cô cười hiền xoa đầu cậu bé. Thảo nào nhìn quen quen, mà thôi cô cũng không nên trách một đứa trẻ, thật không hay.
- Nè, mau vô ăn pizza nào! - Lisa từ trong bếp nói vọng ra. Văn Văn nhanh chóng chạy lon ton vào trong, trước khi vô còn bái bai cô một cái.
- Pizza ngon không Văn Văn? - Nhỏ hào hứng nhìn cậu nhóc đang ăn chiếc pizza của mình.
- Dạ rất ngon! - Tuy là không ngon như ở nhà hàng cậu vẫn ăn nhưng nó có cái gì đó tạo cho mình một hương vị riêng rất tuyệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/may-thang-kia-mau-bien/1326422/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.