“Con chỉ nghĩ sau này sẽ để nàng ấy tiếp tục sinh con nhưng đứa bé đầu lòng này nhường lại cho Hi Nương, để nàng ấy lúc về già có chỗ nương tựa…”
“Đây chỉ là một giao dịch mà thôi, nếu nàng ấy không muốn thì con cũng sẽ không cưỡng ép…”
Thái phu nhân lộ ra vẻ mặt tâm tro ý lạnh, bà lắc đầu tự giễu.
Bà luôn tin rằng chỉ cần ta hiểu chuyện mà tiếp tục ở lại thì Ngô Chi Vu rồi sẽ trao cho ta sự chân thành.
Nhưng hiện tại xem ra, tất cả chỉ là ảo tưởng đơn phương.
Bà không thèm nhìn Ngô Chi Vu nữa, chỉ quay sang nói với ta: “Con ngoan, đừng nghĩ ngợi nhiều, có ta ở đây rồi, Tĩnh An Hầu phủ này còn chưa đến lượt bọn họ muốn làm loạn là làm!”
Ta vừa rồi cảm xúc quá mức kích động, nửa ngày vẫn chưa thể bình tĩnh lại.
Sau khi giày vò một hồi lâu, cuối cùng ta cũng dần dần thanh tỉnh.
Ta mở miệng, một giọt lệ rơi xuống: “… Tức nhi có vài lời muốn bẩm báo.”
Thái phu nhân vội vàng nói: “Con yêu của ta, con cứ nói đi, ta hứa sẽ đồng ý với con mọi chuyện.”
Ta chầm chậm ngồi dậy, nhìn về phía Ngô Chi Vu, nói: “Thiếp thân muốn biết, vì sao Bạch di nương lại muốn hài t.ử của thiếp?”
Sắc mặt Ngô Chi Vu có chút khó coi, hắn nói: “Nếu nàng không muốn thì thôi, bày ra một động tĩnh lớn như này đã đủ lắm rồi, cần gì phải truy cùng diệt tận!”
Ngược lại lại thành ra ta truy cùng diệt tận? Ta khẽ nhếch khóe môi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/may-ngu-sac-tan/5053483/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.