Thời buổi này, phu quân tốt chỉ là thứ yếu, mẹ chồng có tốt hay không mới là điều cốt yếu. Không ai ngờ mẹ chồng Nhị tỷ lại cay nghiệt và vô lại đến mức này, quả thực giống như dân phá gia chi tử.
Bận rộn cả nửa ngày, ta cũng chẳng giúp được gì nhiều. Chỉ lấy một ít nhân sâm thượng hạng đưa cho Đại bá mẫu, bảo bà ấy dùng để điều dưỡng cơ thể cho Nhị tỷ.
Đại bá mẫu lau nước mắt nói với ta: "Con ngoan, đa tạ con, con cũng không dễ dàng gì..."
Sau khi trở về Tĩnh An Hầu phủ, lòng ta bất an, ngồi trên ghế dài hồi lâu không trấn tĩnh lại được.
Thế đạo này nữ t.ử thật không dễ dàng.
Người như ta tuy chỉ là không có được trái tim của trượng phu nhưng dù sao Thái phu nhân cũng không ngược đãi ta. Ta cứ nhẫn nhịn chịu đựng, ngày tháng rồi cũng sẽ qua nhưng ta ở bên ngoài có được danh tiếng gì đâu?
Chẳng qua chỉ là một kẻ vô dụng, nhu nhược mà thôi. Nhị tỷ ta nên làm gì đây? Nhị tỷ phu là người hiếu thuận, không dám trái lời mẫu thân mình. Chẳng lẽ cứ thế mà bị chia lìa sao? Ta suy nghĩ sâu xa, không hề hay biết trời đã xế chiều. Cho đến khi các nha hoàn báo Hầu gia đã đến, ta mới ý thức được hôm nay là ngày rằm.
Ta vội vàng gọi hạ nhân bày bữa.
Ngô Chi Vu nói: "Nàng nghĩ gì mà nhập tâm đến vậy, ta gọi nàng mấy tiếng nàng mới nghe thấy."
Ta đáp: "Không có gì, chỉ là đang nghĩ đến chuyện của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/may-ngu-sac-tan/5053481/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.