Vân Nhi rời khỏi tòa nhà với một nỗi sợ đã vơi dần.Cô ngay lập tức đi chuyển khoản số tiền này đến thành phố Thanh Hải nơi mình sinh sống.Một cuộc gọi đến.Cô rút chiếc điện thoại trong túi ra rồi bắt máy.
"Gọi cho chị làm gì?"
Đầu dây bên kia trả lời:"Chị à số tiền lớn như thế sao chị tìm được nhanh vậy?".Giọng người này có chút lo lắng.
"Em không cần quan tâm làm gì. Dùng số tiền đó đi làm chuyện mà em nên làm đi."
"Nhưng chị à..." Tiêu Phàm dường như vẫn muốn tiếp tục gặn hỏi.
"Đừng hỏi nữa hôm nay chị hơi mệt. Vài ngày nữa chị về."
Vân Nhi liền tắt máy.Cô đến một khách sạn cũ rồi thuê một phòng rẻ nhất.Bước vào phòng với vẻ mệt mỏi cô thật muốn nằm lăn ra giường rồi ngủ thiếp đi.Nhưng cô chẳng tài nào ngủ nỗi bởi mọi chuyện xảy ra khiến cô luôn nghi hoặc và suy nghĩ.
Bước vào phòng tắm.Trước gương là một cô gái xinh đẹp với mái tóc buôn xỏa.Mặc một chiếc áo sơ mi đen và chiếc quần tây đen để thuận tiện vào rừng tìm thảo dược.Vân Nhi lúc này trông thật tiều tụy làm sao.Người bê bết đất, quần áo nhăn nhúm do va chạm và bị xây xát trong rừng.
Vân Nhi không nghĩ nhiều nữa sau khi tắm xong cô quyết định đi nghĩ ngơi một chút.Mai còn rất nhiều việc phải làm.
Đã rất lâu rồi kể từ ngày cô rời khỏi thành phố Nam Tư mà đến Thanh Hải sinh sống.Năm nay cô mười tám tuổi, đã tám năm qua đi nhưng cô vẫn như vậy.Vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/may-man-phong-tu-hoa/2616163/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.