Thời gian dù học ở Mỹ là những ngày vui vẻ nhất trong cuộc đời Mộ Lâm. Hắn có thể làm những gì mình thích, sống như hắn mong muốn và quan trọng hơn cả là có Trương Nhiên.
Hai người cùng nhau sống những ngày tháng dan truân ở nơi đất khách quê người. Cùng nhau bật nửa nên tình yêu và cũng dập tắt nó đi khi hắn lựa chọn về nước để kế thừa gia sản. Nếu được quay lại thì hắn vẫn lựa chọn như vậy. Hắn hối hận khi bỏ nỡ Trương Nhiên nhưng không hối hận khi quyết định về nước. Có những thứ bỏ lỡ chính bỏ lỡ hắn hiểu điều đó nhưng để buông tay một người là rất khó.
Dẫu hắn có nói với lòng mình trăm lần là phải từ bỏ nhưng trái tim thì trả lời là không thể. Cố gắng quên một người là điều khó khăn, cố gắng không yêu một người là việc không thể nào khi ta đã khắc người đó vào trái tim mình.
Thời gian thay đổi, không gian thay đổi, con người cũng trở nên khác xưa. Hắn muốn quay lại với anh cũng chỉ là một điều ảo tưởng. Huống chi hắn vì tiền tài, vì địa vị bỏ qua anh dù có nỗi khổ không thể nói ra thì cũng chẳng thể hàn gắn lại mỗi quan hệ khi xưa.
Ba năm nói ngắn không ngắn nói dài không dài nhưng đủ để biết tình cảm Mộ Lâm với Trương Nhiên. Nó như một bình rượu được ủ lâu năm vậy càng ủ thì càng ngon. Năm tháng nắng đọng nó lại như khắc vào lĩnh hồn không thể quên được.
Có lẽ bữa tiệc này chỉ là sự khởi đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/may-man-hai-ta-khong-buong-bo/90617/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.