Năm nay Lương Tranh muốn dẫn Chu Húc về Giang Thành ăn tết, vốn là định nghỉ tết cả hai sẽ trở về, nhưng công ty Chu Húc có công việc đột xuất, nên khởi hành chậm so với dự định ban đầu 2 ngày.
Máy bay Hạ Cánh xuống sân bay Giang Thành vừa vặn 9h hơn
6h sáng Lương Tranh đã bị Chu Húc dựng dậy từ trong chăn, ôm đến nhà tắm đánh răng rửa mặt. Trên đường đi cô vẫn còn mắt nhắm mắt mở, tỉnh tỉnh mê mê. Vừa lên đến máy bay lập tức tựa vào vai Chu Húc ngủ thiếp đi.
Cô ngủ một mạch cho đến tận khi máy bay hạ cánh mới mơ màng tỉnh dậy.
Vừa tỉnh vẫn còn ngái ngủ, cô vô thức dụi đầu trong ngực anh, vừa dịu mắt vừa hỏi: “Mấy giờ rồi anh?”
Chu Húc thấp giọng: “9h30.”
Chu Húc cúi đầu nhìn cô, nhẹ nhàng xoa đầu Lương Tranh, mỉm cười: “Tỉnh ngủ chưa?”
Lương Tranh “à” một tiếng, vẫn lười biếng chôn đầu trong lồng ngực anh làm nũng.
Chu Húc vỗ vỗ lưng cô: “Ngủ tiếp thêm hai phút đi.”
Lương Tranh quả nhiên nhắm mắt chìm vào giấc ngủ. Thời điểm ra khỏi tàu bay cô vẫn còn mơ màng tựa vào người Chu Húc, để mặc anh tự lo liệu.
Đến khi đến cửa sân bay cô mới tỉnh ngủ hẳn.
Hôm nay thời tiết Giang Thành rất tốt, cho dù đang là cuối đông nhưng mặt trời ấm áp, bàu trời trong xanh không một gợn mây.
Tâm tình Lương Tranh rất hào hứng, vui vẻ, tựa đầu vào cửa sổ hóng gió.
Tóc bị gió thổi tán loạn, cô quay đầu nhìn Chu Húc mỉm cười: “Chu Húc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/may-man-gap-duoc-em/988738/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.