Gần đây chất lượng giấc ngủ của Lương Tranh không được tốt lắm, cứ đến nửa đêm là bị tỉnh.
Đèn ngủ ở đầu giường vẫn đang mở, cô vườn tay tìm điện thoại để trên tủ đầu giường, dụi dụi mắt nhìn đồng hồ, mới hơn 4h.
Cô vẫn đang nằm trong lòng Chu Húc, xoay người lại ôm lấy anh, cọ cọ vào lòng anh.
Chu Húc bị cô đánh thức, theo thói quen ghì chặt lấy eo cô, thì thầm bên tai hỏi: “Em tỉnh rồi à?”
Lương Tranh khẽ kêu một tiếng, ngẩng đầu nhìn Chu Húc, “Đánh thức anh à?”
“Không sao.” Chu Húc vừa mới tỉnh, giọng nói vẫn khô khốc, anh cúi đầu ngậm lấy cánh môi cô, quyến luyến không nỡ rời ra, “Em không ngủ được à?”
Lương Tranh lắc đầu, “Không phải, gặp ác mộng nên tỉnh thôi.”
Chu Húc nhìn cô chăm chú, “Ác mộng gì thế?”
“Linh tinh lắm, em cũng không nhớ rõ nữa.”
Cô bò qua người Chu Húc, xỏ dép đi xuống giường.
Chu Húc quay đầu kéo cổ tay cô lại, “Em đi đâu vậy?”
Lương Tranh đáp: “Em hơi đói, đi tìm cái gì ăn đã.”
Trên người cô mặc đồ của Chu Húc, tối qua Lương Tranh tắm rửa xong thì đã buồn ngủ lắm rồi, Chu Húc tròng bừa vào người cô một bộ quần áo rồi ôm cô đi ngủ.
Quần áo của Chu Húc mặc lên người cô vừa dài vừa rộng, càng khiến thân thể cô trong có phần gầy yếu mảnh mai.
Đôi chân thon dài trắng nõn lẩn khuất dưới chiếc áo sơ mi trắng càng quyến rũ đến mê người.
Chu Húc cũng theo cô đi ra, thấy Lương Tranh mở tủ ăn chiếc bánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/may-man-gap-duoc-em/988716/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.