Lương Tranh và Chu Húc ầm ĩ một trận ở trạm nghỉ, chuyến đi đến cổ trấn chẳng thể nói chuyện được nữa, toàn bộ hành trình, chẳng ai chịu lên tiếng, mới giữa trưa đã ngồi xe trở về. 
Trên đường trở về, không ai để ý ai. Chu Húc cúi đầu xem điện thoại, Lương Tranh thì một mực nhìn ra ngoài cửa sổ, chẳng ai có vẻ muốn chủ động lên tiếng. 
Lúc trở lại thành phố, vừa đúng 2 giờ chiều. Lương Tranh nhảy xuống xe trước, vừa xuống xe liền lập tức đi về phía trước. Chu Húc đi sau cô vài bước, hai người cứ duy trì một khoảng cách như thế, giống như người xa lạ. 
Chu Húc nhìn bóng dáng Lương Tranh đi ở phía trước, hơi cau mày. 
Chu Húc buồn bực đến phát hoảng, trong lòng như bị thứ gì đó đè nén, không sao phát tiết ra được. 
Khi về đến nơi, ba mẹ đều không có ở nhà. 
Hôm nay là thứ bảy, ba mẹ Lương nghĩ hai đứa trẻ đi ra ngoài chơi, chắc phải tối mới về, cho nên cả hai người quyết định đến nhà ông nội. 
Lương Tranh thay giày vào nhà rồi đi thẳng về phòng. Cô đóng cửa phòng ngủ lại, khóa trái, bổ nhào vào trên giường. 
Trong lòng cô không dễ chịu gì cho cam. 
Lăn qua lăn lại trên giường một lúc, cô mới nghiêng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ. 
Nhoài người về phía trước, tóc tai Lương Tranh lộn xộn, đôi mắt ẩm ẩm hơi nước, có vẻ đang rất tủi thân. 
Cô nằm trên giường một lát, cuộn tròn người lại, ôm điện thoại chơi trò chơi. 
Chơi hơn nửa tiếng đồng hồ thì bụng đột 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/may-man-gap-duoc-em/988680/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.